Anh làm việc xong lái xe đưa cô tới từ gia, tới cổng nhà đã thấy quản gia đứng chờ mở cổng sẵn. Anh lái xe thẳng vào chỗ gara đậu xe. Từ gia tuy không lớn bằng Lục gia nhưng trên thương trường cũng trong giới thượng lưu. Anh xuống xe mở cửa cho cô , anh nắm lấy bàn tay cô an ủi :
- Em hãy mở lòng mình để nói hết với ba nhé .
Cô gật đầu nhìn anh:
- Dạ .
Từ Nam thấy con gái về thì chạy ra tiếp đón , ông rất mừng khi cô gọi tới sẽ ghé nhà thăm ông . Đứa con gái này ông yêu thương hết mực nhưng vì có mắt như mù nên mới sảy ra cớ sự như ngày hôm nay đây .
- Hai đứa tới rồi à mau vào nhà đi ngoài này nắng lắm .
Anh gật đầu chào hỏi ông:
- Dạ con chào bác trai.
Từ Nam nhìn đứa con rể gật đầu hài lòng :
- Vào nhà đi con.
Bước vào ngôi nhà thân thuộc được sống hồi nhỏ , những cảm xúc những hạnh phúc khi còn có mẹ ở bên hiện lên trước mắt cô không khỏi chua xót, ngậm ngùi trong lòng . Cô chỉ biết bấu chặt vào tay anh để mình không rơi giọt nước mắt nào . Mặt của cô vẫn vậy không có cảm xúc gì , bởi con người cô là người sống nội tâm , chỉ dám buồn dám khóc khi một mình mà thôi , hiện tại cô đã có anh nhưng không thể để ba cô nhìn thấy . Hai người ngồi xuống đối diện ba
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-xin-xo-cua-luc-tong/2708543/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.