Chơi tới chiều thì anh lái xe đưa cô tới một bờ biển ngắm hoàng hôn. Gió nhè nhẹ thổi mái tóc nâu của cô. Cô nhắm mắt hít thở không khí của biển thật dễ chịu bỗng nhiên trong trí nhớ của cô lại hiện lên tấm ảnh cô gái cạnh bờ biển có nụ cười tươi đó . Cô cau mày quay sang nhìn anh , thấy anh đang nhìn về hướng xa xăm thấy anh đang nghĩ gì đó cô buồn bực hỏi anh :
- Không phải anh nhớ người yêu cũ nên mới đưa em tới đây đó .
- Nhu Nhu em sao lại nghĩ vậy .
- Sao mà em biết hai người có kỷ niệm hay ho nào ở đây chứ .
- Em biết không không phải bến đỗ nào cũng chờ mãi một con thuyền quay lại, trong lúc thời gian con thuyền đó quay lại thì cũng có rất nhiều con thuyền khác tới đậu bến mà đúng không.
- Vậy sao ý anh là anh rất nhiều người theo đuổi sao hửm Lục tổng .
Anh hôn lên môi cô một nụ hôn nhẹ nhàng:
- Trong lòng anh hiện tại và mãi mãi đều chỉ dành cho Nhu Nhu của anh mà thôi .
- Nếu cô ta quay lại anh sẽ làm gì .
- Anh không quan tâm tới cô ta điều anh quan tâm là đợi em về kết hôn với anh , em mau mau không người ta sẽ cướp anh đó .
- Nếu có người cướp anh cũng tốt , tên gian thương nhà anh ,em hông thèm đâu a.
- Có thật là em không thèm không , em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-xin-xo-cua-luc-tong/2708541/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.