Mấy phút sau, điện thoại của Mục Chính Hi lại vang lên lần nữa.
"Tổng giám đốc Mục, tra được rồi, tổng giám đốc Hà và những người khác đang bàn chuyện ở khách sạn."
"Khách sạn nào?"
"Khách sạn Lệ Đô!"
"Tôi biết rồi!"
Sau khi cúp máy, Mục Chính Hi không nói hai lời, trực tiếp cầm áo khóac và chìa khóa xe rồi đi ra ngoài. Chỉ cần có một ít tin tức, anh tuyệt đối sẽ không buông tha.
Bên ngoài khách sạn Lệ Đô, xe của Mục Chính Hi đỗ ở đó, ánh mắt anh nhìn chằm chằm vào cổng của khách sạn Lệ Đô. Chỉ cần Hà Lục Nguyên xuất hiện, anh nhất định có thể nhìn thấy.
Sợ sẽ bỏ lỡ, ánh mắt của Mục Chính Hi không dịch chuyển nửa khắc. Đúng lúc này, điện thoại của anh lại vang lên. Mục Chính Hi gài Bluetooth vào tai, nghe điện thoại.
"Alo!"
"Chính Hi, anh đang ở đâu?" Bên đầu dây bên kia, giọng nói nhẹ nhàng của Lăng Tiêu Tường vang lên.
"Đang ở ngoài, sao vậy?" Mục Chính Hi hỏi lại, nhưng đôi mắt vẫn nhìn chằm chằm vào cửa khách sạn, sợ sẽ bỏ lỡ một giây nào.
"À, không có gì, chỉ muốn hẹn anh đi ăn bữa cơm, đã lâu rồi không có..." Đúng lúc này, Mục Chính Hi thấy có vài người đi ra khỏi cửa. Có ba, bốn người, trong đó có Hà Lục Nguyên. Khi nhìn thấy người, Mục Chính Hi lập tức nói: "Hôm nào đi, bây giờ anh có việc, không nói với em nữa, cúp trước đây..."
Nói xong, anh trực tiếp ngắt máy.
"Alo..."
Lăng Tiêu Tường ở đầu dây bên kia hô lên vài tiếng, nhưng điện thoại đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-xau-xi-ha-tich-nghien/1811634/chuong-225.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.