Nhìn bọn họ nói chuyện, Hạ Tịch Nghiên cười đứng dậy: ''Em đi wc đây!''
Sau đó đứng dậy. Lăng Tiêu Tường ngẩn người sau đó bật cười.
Lúc này, mười mấy giây sau Mục Chính Hi cũng đứng dậy: ''Tôi cũng đi wc!'' Nói xong không đợi bọn họ mở miệng đã bước đi.
Giờ trên bàn chỉ còn lại hai người Lăng Tiêu Tường và LEO.
Lăng Tiêu Tường bỗng nhiên có cảm giác hôm nay Mục Chính Hi bảo cô ta ra chỉ là vì để ''tình cờ gặp'' bọn họ.
Nghĩ đến đây, trong lòng cô ta ấm ức khó hiểu. Nhìn bóng lưng Mục Chính Hi liền cau mày.
LEO ngồi đó nhìn rất bình tĩnh, thản nhiên. Vẻ mặt của Lăng Tiêu Tường đã bán đứng cô ta, anh cũng không cần khiến mình lo lắng như vậy.
Trong wc, Hạ Tịch Nghiên đi ra liền bị một người kéo lại, trực tiếp ấn cô lến tường, sau đó một bóng dáng đè lên. Hạ Tịch Nghiên cả kinh, hoảng sợ nhìn người trước mắt, lúc nhìn thấy Mục Chính Hi, mày nhíu lại.
''Mục Chính Hi, anh nhất định phải dùng thủ đoạn này à? Có biết là người dọa người sẽ bị dọa đến chết không!'' Hạ Tịch Nghiên nhìn anh nói.
Mục Chính Hi không để tâm, chỉ đặt cô trên tường, trên khuôn mặt anh tuấn tràn đầy vẻ bất mãn và phẫn nộ.
''Hạ Tịch Nghiên, giờ cô càng ngày càng giỏi rồi, dám tắt điện thoại của tôi nhiều lần, xem ra cô đúng là không muốn sống thật rồi!'' Mục Chính Hi nói từng câu từng chữ.
Nhìn dáng vẻ phẫn nộ của anh, Hạ Tịch Nghiên chau mày: ''Tổng giám đốc Mục, tôi....'' Sau đó, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-xau-xi-ha-tich-nghien/1811572/chuong-163.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.