Tɧẩʍ ɖυ Nhu vẫy tay, nói: "Được rồi, chị biết rồi. Em sắp xếp đội chữa bệnh riêng của nhà mình đến đây, chuẩn bị thêm ít dược liệu, chị sẽ tự mình đến đó."
"Vâng ạ."
Nghỉ ngơi cả đêm, cuối cùng Ôn Như Tâm cũng mở mắt ra. Thật ra hôm qua cô không gặp vết thương trí mạng, nhưng đả kích về mặt tinh thần khiến cô chịu không nổi.
"Vợ ơi, em tỉnh rồi à?"
Ôn Như Tâm vừa mở mắt đã nhìn thấy đôi mắt hắn tia máu của Cố Trung, anh ngồi cạnh trông cô.
"Cổ Trung, sao anh lại ở đây? Đây là đâu?"
"Đừng động đậy, đây là biệt thự Vân Long. Đêm qua anh nghe nói nhà họ Ôn gặp chuyện nên chạy tới, thấy em nằm trong đại sảnh khách sạn."
Tạm thời Cổ Trung không muốn để Như Tâm biết thân phận của mình, dù sao thì nó cũng quá chấn động.
Hôm qua lúc anh đến, cô đã hôn mê mất rồi, chắc có lẽ không nhìn thấy mình.
Ôn Như Tâm vừa định lên tiếng thì đã cảm thấy mặt mình nóng rát.
"Mặt, mặt em?"
"Cố Trung, em lại bị hủy dung rồi, phải làm sao bây giờ!"
Ôn Như Tâm khóc òa lên, nhớ tới ký ức ngày hôm qua, cô thấy sống không bằng chết.
"Xin lỗi em Như Tâm, đều do anh không bảo vệ được em."
Cổ Trung ôm lấy Ôn Như Tâm, trong mắt tràn đầy áy náy.
Nếu anh không bảo nhà họ Thẩm đối phó với nhà họ Long, nhà họ Cố sẽ không đối phó với Như Tâm!
Ôn Như Tâm khóc nức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-xau-xi-cua-chien-than/3430353/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.