Thầy Mạnh sợ anh tìm không đúng, nên mở lời nói rõ địa chỉ một lần. Cứ thế, hai vợ chồng vừa đoàn tụ lại phải chia tay, anh đạp xe về nhà đưa đồ, Lưu Ly theo thầy đến trường.
Năm nay trường tuyển sinh nhiều sinh viên đại học mới, các giáo viên từng bị thuyên chuyên cơ bản đều đã trở lại. Nếu không có họ, trường học không thể hoạt động được.
Theo thầy đến trường báo danh, nghe nói cô là học trò của thầy Mạnh, lãnh đạo có chút khó xử, “Vậy, ý thầy là cô ấy sẽ học cùng Đại học năm nhất sao? Cô ấy không qua thi cử, vậy có phải là tuyển sinh nội bộ không?”
“Không phải Đại học năm nhất, trình độ của con bé đã có thể tốt nghiệp đại học rồi. Không tin các anh cứ tùy ý kiểm tra. Đây là học trò thân truyền của tôi, không phải sinh viên bình thường.”
Thầy Mạnh là người hướng dẫn nghiên cứu sinh tiến sĩ, những người đi theo ông ấy cơ bản đều làm việc lâm sàng trong bệnh viện. Sở dĩ ông ấy quay lại là vì trường đang thiếu giáo viên trầm trọng, để ông ấy xem xét tình hình cụ thể và sắp xếp.
“Thầy Mạnh, thầy chắc chắn chứ?”
“Chắc chắn. Không tin các anh cứ tùy ý kiểm tra, muốn kiểm tra thế nào cũng được.”
Vì mọi thứ đều nói bằng thành tích, vậy thì dễ nói chuyện rồi. Những năm này có nhiều biến động, nhiều thứ không chính quy. Trường bọn họ có đủ tư cách, chỉ cần đạt yêu cầu thì cấp bằng chứng nhận không thành vấn đề.
“Vậy được, sáng mai tôi sẽ sắp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-xac-song-cua-nam-phu-trong-truyen-nien-dai/5017024/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.