Cách nói này nếu cãi với La Cẩm Nghị thì không thành vấn đề, một phát có thể khiến người ta câm họng. Nhưng đối phương là Lưu Thu Sinh, một người đàn ông một chữ bẻ đôi cũng không biết.
“Mày có ba mươi mốt, bốn mươi mốt tuổi thì cũng là con gái tao. Là con gái tao thì phải nghe lời tao. Tổ tiên đời đời đều như vậy, đến lượt mày muốn lật trời à?”
Lưu Ly còn chưa kịp phản bác, ông ta đã tiếp tục: “Bây giờ bệnh mày cũng đã khỏi, thằng La Dược tàn tật này không xứng với mày. Tao đến đây là để đón mày về nhà, tìm cho mày một gia đình tốt hơn, một người đàn ông tốt hơn.”
Ba người nhà họ La đều sững sờ, không ngờ sự việc lại có thể như vậy. Thôi được, suy nghĩ một lúc thì thấy hình như cũng không có gì to tát lắm. Thời nhà Hán, mẹ ruột của Hán Vũ Đế là do nhà mẹ đẻ đón về, rồi tái giá vào cung của Lưu Khải lúc đó vẫn là Thái tử.
Mỗi bước mỗi xa
Bây giờ Lưu Ly xinh đẹp, lại còn có năng lực như vậy. Lưu Thu Sinh có suy nghĩ khác cũng là điều bình thường. Thôi được, không hổ là người nhà họ Lưu, trong gen đã mang theo ý nghĩ như vậy.
“Chúng tôi đã đăng ký kết hôn, được nhà nước công nhận. Sao nào, bố còn lớn hơn cả nhà nước à?”
“Lớn hay nhỏ gì, tao chỉ biết thằng La Dược không xứng với mày. Tao đến là để đưa mày về cưới chồng mới. Đã đăng ký rồi thì ly hôn đi.”
Lưu Ly tức đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-xac-song-cua-nam-phu-trong-truyen-nien-dai/5017006/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.