Một buổi sáng không mấy đẹp trời, Vĩ Phong hôm nay vẫn dậy rất sớm để chuẩn bị đến công ty. Hôm nay anh có một dự cảm không lành.
Khi nhìn vào trong chiếc tủ chứa cà vạt của mình, Vĩ Phong chợt nhìn thấy một chiếc hộp được anh vứt trong một góc.
Ngẫm nghĩ một lát cuối cùng anh cũng quyết định mở ra xem bên trong là gì. Tại sao món đồ này lại xuất hiện trong tủ của anh vậy? Hình như đã bị vứt ở đây khá lâu rồi.
Mở chiếc hộp ra, bên trong là một mẫu giấy với nét chữ rất đẹp và một chiếc cà vạt với màu sắc vô cùng thuận mắt. Tông màu chủ đạo là hai màu đen xám đúng với sở thích của Vĩ Phong.
Anh bắt đầu cảm thấy khá tò mò, rốt cuộc tại sao món đồ này hiện diện ở đây mà anh không hề nhớ gì về nó.
Cứ đứng đó ngẫm nghĩ chi bằng đọc thử xem bên trong tờ giấy có ghi những gì.
"Chúc mừng sinh nhật tuổi hai mươi bảy, mong rằng những điều tốt đẹp nhất sẽ đến với anh. Em biết rằng sau khi nhận được món quà này từ em anh sẽ chẳng bao giờ sử dụng nó, hay thậm chí chẳng thèm mở ra xem mà vứt ở một nơi nào đó. Nhưng em vẫn cứ hy vọng rằng anh sẽ nhìn thấy được nó. Chiếc cà vạt này em đã chọn rất lâu, hai màu sắc này là màu anh thích đúng không nhỉ? Mặc dù có lẽ anh sẽ vứt nó đi nhưng em nhất định vẫn muốn đưa món quà này cho anh. Chúc anh sinh nhật vui vẻ. Em yêu anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-tuoi-muoi-tam/1730215/chuong-123.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.