Cơ Quân trong bộ âu phục màu đen, trên người toát lên vẻ bí ẩn hiếm thấy.
Cậu cứ thế tiến vào dinh thự của Từ gia, vệ sĩ hai bên cổng đều cúi đầu rồi nhường đường cho cậu.
Tháo bỏ cặp kính đen, Cơ Quân lại càng trông thu hút hơn. Một người trẻ tuổi vô cùng tài năng làm việc dưới trướng Từ Chính Khiêm. Phải nói rằng lão ta thật sự may mắn khi có cậu theo phục vụ hay là ngược lại đây?
Trước mặt là phòng khách xa hoa lộng lẫy với những món cổ vật quý giá in hằng vết tích của thời gian được lão Từ sưu tầm.
Từ Chính Khiêm với tư thế ung dung, hai chân vắt chéo mà thưởng thức món trà ưa thích. Trà nóng vào ngày đông, thật sự ông quá biết cách tận hưởng cuộc sống.
Màn hình tivi vẫn đang được bật, chương trình thời sự bắt đầu cập nhật những tin tức mới nhất.
Cơ Quân đứng phía sau, ho nhẹ vài tiếng để thông báo sự hiện diện của mình sau đó lên tiếng gọi.
"Lão đại."
Từ Chính Khiêm vẫn không quay đầu lại nhìn, ông đặt tách trà xuống sau đó bảo cậu.
"Mau lại đây."
Ngữ khí của lão Từ hôm nay đặc biệt vui vẻ hơn mọi khi. Thông thường mỗi lần Cơ Quân nghe thấy ông ấy nói với ngữ khí này thì có nghĩa là mọi chuyện đang đi đúng theo kế hoạch.
Bất giác cậu hơi cau mày.
Cơ Quân ngồi xuống chiếc sofa bên tay phải của lão Từ rồi chăm chú cùng ông theo dõi thời sự.
Tin đầu tiên là về lệnh truy nã Thẩm Tư Thành, cục cảnh sát thành phố đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-tuoi-muoi-tam/1730214/chuong-122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.