Hai chiếc siêu xe đã yên vị trong bãi đỗ. Nhà hàng này là Văn Nguyên đề nghị mọi người cùng đến ăn. Không phải vì nó sang trọng hay thức ăn quá ngon mà là do bầu không khí rất ấm cúng.
Nội thất trong quán toàn bộ đều được làm bằng gỗ từ bàn ghế đến cả vật dụng trang trí. Ở mỗi bàn có một chậu hoa xương rồng trông thật đáng yêu.
Chủ quán cảm thấy vô cùng ngạc nhiên khi bốn người bước vào, ai nấy đều là nam thanh nữ tú lại còn lái Lamborghini và Aston Martin.
An Nhiên nhìn tổng thể một lượt rồi gật đầu hài lòng.
"Anh chọn chỗ cũng ổn lắm đó chứ!"
"Tất nhiên rồi." Văn Nguyên mỉm cười tự hào.
Bốn người chọn cho mình một vị trí ngồi có tầm nhìn khá đẹp, vừa yên tĩnh lại có thể nhìn ngắm khung cảnh bên ngoài.
Thiên Di và An Nhiên ngồi cạnh nhau còn hai người đàn ông thì ngồi phía đối diện.
Như thường lệ người thoải mái trò chuyện rôm rã nhất là An Nhiên và Văn Nguyên. Thiên Di thường ngày cũng không phải là người ít nói nhưng hôm nay tâm trạng cô đặc biệt hơi chùng xuống.
Bên ngoài trời đã bắt đầu có tuyết rơi, Thiên Di đưa mắt nhìn những bông tuyết nhẹ rơi trên nền đất. Một cảm giác thật yên bình.
Thức ăn đã được dọn lên, những món ăn nhẹ nhàng vào buổi sáng. Nơi đây nấu cũng khá hợp khẩu vị với cô nên Thiên Di ăn rất ngon miệng.
Loading...
Không khí trên bàn ăn quả thật không tệ chút nào, có tiếng cười nói rôm rã của Văn Nguyên và An Nhiên cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-tuoi-muoi-tam/1730196/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.