Thẩm Tư Thành ngồi trên chiếc xe bán tải, chiếc mũ lưỡi trai đen che kín nửa mặt càng làm cho thần sắc của anh trở nên u tối, bí ẩn.
Ảnh phả nhẹ một làn khói trắng, đầu óc trở nên tỉnh táo được phần nào. Chuông điện thoại reo lên. Tư Thành đã đoán được là ai, vào giờ này hằng ngày ông trùm của anh đều đích thân gọi đến kiểm tra tình hình của lô hàng.
Tư Thành dập điếu thuốc trong tay, anh bấm nghe máy rồi bật loa ngoài.
"Mọi chuyện vẫn ổn, đã qua được hai chốt kiểm tra." Anh trầm giọng báo cáo.
"Làm tốt lắm." Lời khen mang theo thanh âm của sự hài lòng.
"Nếu có chuyện gì tôi sẽ báo cáo."
Nói rồi Tư Thành liền dập máy, ánh mắt trở nên vô cùng thâm hiểm.
"Anh Thẩm, có thật là em theo anh như vầy sẽ ổn chứ?" Người đàn ông áo đen ngồi ở ghế lái phụ đợi đến lúc anh tắt máy mới sợ sệt lên tiếng.
Tư Thành hướng đôi mắt lạnh lẽo của mình về phía anh ta rồi cất giọng đều đều.
"Vậy thì mau xuống xe."
Loading...
Lời nói luôn đi kèm với hành động, anh đột ngột phanh gấp lại khiến cả cơ thể người kế bên đổ dồn về phía trước.
Nếu người áo đen này hỏi một lần thì Tư Thành sẽ lịch sự trả lời còn đằng này suốt cả quãng đường anh ta cứ liên tục lặp lại một câu hỏi trong sự sợ hãi.
"Anh làm gì vậy? Bọn họ sẽ đến đây mất!" Anh ta nhìn xung quanh, đứng ngồi không yên mà hối thúc Tư Thành khởi động lại xe trước khi những tên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-tuoi-muoi-tam/1730195/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.