Tầng 40 của căn hộ W, Thanh Kì đã về nước được một tuần, cô vẫn đang trong thời gian nghỉ ngơi trước khi bước vào công việc.
Chiếc váy ngủ màu đỏ quyến rũ, cô ngồi đó ngắm nhìn thành phố về đêm qua tấm kính lớn.
Thanh Kì đã rời xa nơi đây bốn năm, bỏ lại biết bao nhiêu thứ nhưng không sao, cô cảm thấy những việc mình làm chẳng có gì phải hối tiếc cả.
Chỉ có điều...người con trai đó bây giờ thế nào nhỉ? Cái người mà lúc nào cũng yêu thương, lo lắng và thấu hiểu cho cô không biết bây giờ ra sao. Bốn năm, liệu anh có đủ kiên nhẫn để chờ đợi cô hay không? Điều đó không quan trọng, nếu không đủ kiên nhẫn thì sao? Nếu có người phụ nữ khác thì sao? Thanh Kì vẫn sẽ giành lấy thứ vốn thuộc về mình bởi vì cô biết ngoài cô ra sẽ chẳng có ai chạm đến được trái tim của Vĩ Phong.
Năm đó cô rời đi, đó là lúc giá cổ phiếu ở Lục thị sụt giảm nghiêm trọng, công ty dường như đang trên bờ vực phá sản. Vĩ Phong có thể nghĩ rằng Thanh Kì bỏ rơi anh vì tiền, cũng đúng! Cô không thích những người không có quyền lực và tài chính.
Nhìn theo bóng lưng đang khuất dần của cô, Vĩ Phong đã rơi nước mắt, giọt nước mắt đau khổ và bất lực của một người đàn ông. Đó là lần đầu tiên anh khóc vì một người phụ nữ và chắc chắn đó sẽ là lần cuối cùng. Kể từ lần chia tay định mệnh đó, Vĩ Phong lao đầu vào công việc một cách điên cuồng và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-tuoi-muoi-tam/1730133/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.