“Chuyện gì xảy ra.” Trần Tuấn Phong nghe vậy liền câu mày hỏi: “Nhanh chóng liên lạc với những chiếc xe khác.”
“Rõ.” Anh Hạo đáp lại, sau đó lấy bộ đàm trong người ra liên lạc với những người trong những chiếc xe khác, nhưng âm thanh bên trong bộ đàm ngoại trừ tiếng rè rè thì không nghe thấy gì khác nữa.
“Thiếu gia, phía sau xe có rất nhiều chiếc xe đang đuổi theo.” Vệ sĩ nhìn ra gương chiếu hậu nhanh chóng báo cáo.
“Bao nhiêu chiếc.” Trần Tuấn Phong bình tĩnh hỏi. Vệ sĩ nhanh chóng trả lời: “Hơn mười chiếc xe, đều là loại xe chống đạn trong quân đội.”
“Tiếp tục chạy, phải mau chóng cắt được đuôi bọn chúng.” Trần Tuấn Phong cau mày nói, chuyện này đúng là điên rồ, quân đội lại có thể chi ra mười chiếc xe chỉ để đuổi theo anh sao.
“Thiếu gia, bộ đàm đã bị nhiểu sống không thể liên lạc với người của chúng ta.” Anh Hạo cau mày báo cáo lại, trong bộ đàm không có bất kỳ tiếng nào ngoại trừ tiếng tút tút đang bị nhiễu sóng cả.
“Chạy đến những con đường lớn. Anh Hạo gọi điện thoại thử xem.” Trần Tuấn Phong bình tĩnh hạ lệnh. Bọn họ hiện tại đang rất nguy hiểm, vệ sĩ xung quanh không có một ai, một khi bị mười chiếc xe bao vây cùng tông đến liền không đường chạy thoát.
Đối với những lần tập kích trước anh có thể thấy người đứng sau không muốn chuyện lớn xảy ra nên chưa từng liên lụy đến bất kỳ người dân bình thường nào khác, mọi chuyện chỉ tập kích đều sẽ nhắm chính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-tu-tren-troi-roi-xuong/2647602/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.