Nhà bếp rõ ràng vừa mới được dùng xong, hơn nữa, vẫn còn hoa quả đang gọt dở để ở đó. Dương Vịnh Hy quay đầu lại nhìn về phía Mộ Dung Hoành Nghị đang đứng bên ngoài, nụ cười của cô ấy có chút gượng gạo: “Mộ Dung à, có khách đến chơi sao?”
Cô ấy quá hiểu Mộ Dung Hoành Nghị, anh là người đàn ông thà để bụng đói chứ không bao giờ xuống bếp. Cho nên, cô ấy có thể đoán chắc được, chắc chắn có người đã đến đây, hơn nữa, dựa vào giác quan thứ sáu nhanh nhạy của phụ nữ, cô ấy biết đó chắc chắn là một người phụ nữ.
Mộ Dung Hoành Nghị trả lời một cách lạnh nhạt: “Một người bạn thôi.”
“Ồ? Bạn thế nào vậy?” Dương Vịnh Hy cố gắng để bản thân tỏ ra vẻ thờ ơ không quan tâm, thế nhưng ánh mắt của cô ấy lại nhìn chằm chằm vào Mộ Dung Hoành Nghị, dường như muốn tìm chút sơ hở nào đó từ trên mặt anh.
Mộ Dung Hoành Nghị hoài nghi liếc nhìn cô, anh im lặng vài giây rồi nói: “Vịnh Hy, chuyện của anh, anh không thích em hỏi quá nhiều.”
Cảm giác được anh dường như tức giận rồi, Dương Vịnh Hy hoang mang vội vàng xin lỗi: “Xin lỗi xin lỗi, Mộ Dung, em không cố ý đâu, em chỉ là cảm thấy kì lạ vì từ trước đến giờ anh chưa dẫn ai về nhà, vậy nên mới...”
Mộ Dung Hoành Nghị không đáp lại, quay người đi ra ngoài: “Em không cần nấu đâu, anh đã ăn tối rồi.”
Dương Vịnh Hy cắn môi: “Ờ.” Cho dù cô ấy rất muốn biết người đó là ai, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-trong-sinh/1372105/chuong-440.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.