Dương Mạn Tinh đổi sang mặc chiếc đầm dài đến mắt cá chân, màu xanh nhạt thuần khiết, bên trên có điểm xuyến hoa.
Cô ta đứng trước gương, xoay người, tầm mắt dừng lại trên vùng bụng đã gồ lên của mình, ánh mắt dần thay đổi, bàn tay cô ta nhẹ nhàng vuốt ve.
Vào lúc này, có người gõ cửa.
Cô ta bước ra mở cửa, không ngờ lại là Kỳ Kỳ Cách
Cô ta cười với Dương Mạn Tinh: “Cô Dương, có người muốn gặp cô.”
Dương Mạn Tinh nhướn mày: “Ai?”
Cô theo Kỳ Kỳ Cách ra khỏi nhà họ Liên, có một chiếc xe ô tô đen đã đậu bên ngoài.
Cửa xe mở ra, Tập Lăng Vũ bước xuống, anh nhìn Dương Mạn Tinh rồi hỏi thẳng: “Trương Thanh Đình đang ở đâu?”
Dương Mạn Tinh cũng không ngạc nhiên khi nhìn thấy anh ta.
“Tìm anh ta làm gì?”
“Tôi không tin cô không biết, anh ta đã bắt cóc Vy Hiên.”
Dương Mạn Tinh cúi đầu, rồi vuốt mái tóc dài: “Lên xe đi.”
Cô ta mở cửa xe, leo vào trong ghế phó lái, Tập Lăng Vũ cũng vào trong xe theo, Kỳ Kỳ Cách đi lên trước: “Vũ…”
“Cô về trước đi.” Giọng nói trầm trầm của Tập Lăng Vũ vang vọng trong khoang xe.
Dương Mạn Tinh không nói tiếng nào, cô ta quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, ánh mắt lạnh lùng như thể muốn giấu giếm một thứ gì đó vậy.
Tập Lăng Vũ cầm vô lăng rồi lên tiếng hỏi: “Đi đâu?”
Đến bây giờ Dương Mạn Tinh mới uể oải đáp lại anh ta, cô quay đầu nhìn thẳng về phía trước, chỉ đường cho anh ta.
Bọn họ nhanh chóng đến công
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-trong-sinh/1372047/chuong-382.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.