“Đàn ông còn thích phụ nữ nữa, em cũng muốn học à?”
Vy Hiên không nói gì.
Liên Cẩn Hành rót một cốc nước rồi đưa qua, ngồi đối diện với cô, nhìn chằm chằm vào đôi mắt long lanh nước của cô, hỏi: “Em nghe được bao nhiêu rồi?”
Vy Hiên uống nước, tầm mắt rơi xuống dưới vành cốc, đặt cốc xuống, chậm rãi nói: “Không nhiều lắm, nhưng em đã đoán được.”
Suốt đường đi, anh không cho cô xem điện thoại di động, không cho cô lên mạng, còn kiên nhẫn xem phim truyền hình Hàn Quốc cùng cô, cô biết bên ngoài nhất định là náo loạn không nhẹ.
Liên Cẩn Hành nhìn cô hồi lâu rồi nói: “Lúc về chúng ta sẽ kết hôn.”
Vy Hiên mỉm cười nhìn anh, sau đó lắc đầu.
Liên Cẩn Hành cau mày: “Ngủ cũng ngủ rồi, em còn muốn nuốt lời?”
Cô đứng dậy, đi tới, trực tiếp ngồi vào trong lòng anh, nhẹ nhàng vòng tay qua cổ anh, đặt cằm lên trên đầu anh: “Đồ ngốc, không chỉ có anh muốn bảo vệ em mà em cũng muốn bảo vệ anh nữa.”
Sắc mặt anh lúc này mới dịu đi một chút: “Anh không cần.”
“Anh cần.” Cô cúi đầu nhìn anh, màn đêm đen lan toả, mượn ánh trăng miêu tả đôi mắt anh, mũi anh, môi anh...
“Cẩn Hành, chúng ta đều có người phải bảo vệ, vì vậy mới trở nên kiên cường.”
Cô nói: “Em không còn ai cả, em có thể ích kỷ và tuỳ ý, nhưng anh thì khác, anh có nhà họ Liên, có công ty, anh không có quyền để họ cùng anh hy sinh.”
Liên Cẩn Hành không nói gì, màu sắc đôi con ngươi càng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-trong-sinh/1372016/chuong-351.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.