Chỉ có một mình cô ăn, quả thật không được tự nhiên, cuối cùng cô đành ngẩng đầu lên nói: “Vì sao anh không ăn?”
Anh thờ ơ, dựa người về trước, một tay chống cằm, nheo mắt nhìn cô.
Vy Hiên bỗng hoảng sợ, liên tục hít sâu mấy cái, sau đó mới cầm lấy ống hút trà sữa, thận trọng đưa lên miệng uống.
“Ngon không?” Anh đột nhiên hỏi.
Vy Hiên bị động gật đầu: “Ừm.”
Nhưng là vị gì, cô lại không thể nếm ra được.
“Vậy, anh cũng nếm thử.”
Cô vừa định gật đầu, cằm đột nhiên bị anh nắm lấy, một giây sau, anh đã hôn lên môi cô…
Sau khi buông cô gái vẫn đang ngây ngốc ra, anh khẽ liếm môi, nghiêm túc nói: “Ngọt lắm.”
Vy Hiên sững sờ nhìn, cúi thấp đầu, thẫn thờ hít một hơi, nuốt xuống, nói: “Ừm, ngọt lắm.”
Lúc này, có người đi đến, cẩn thận hỏi: “Xin hỏi, là cô Phạm Vy Hiên có phải không? Có thể cho tôi xin chữ ký được không? Tôi thích cô lắm!”
Vy Hiên ngẩng đầu lên, cười: “Đương nhiên có thể rồi.”
Cô cũng không coi mình là ngôi sao gì cả, đối với chuyện có fans tìm mình xin chữ ký, mãi sau này cô mới dần quen được.
Không ngờ, sau khi ký xong lại có mấy học sinh khác đến, xin chữ ký, chụp ảnh chung.
Liên Cẩn Hành ngồi đối diện, nhìn nụ cười ấm áp của cô, khóe môi giương lên, ánh mắt cũng trở nên dịu dàng hơn.
Sau khi rời khỏi quán trà, anh lái xe đưa cô về.
Trong không gian nhỏ hẹp của buồng xe, không khí rất thoải mái.
Có vài lời, hai người không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-trong-sinh/1371988/chuong-323.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.