Một người phụ nữ dành mười năm ở bên cạnh một người đàn ông, tình cảm, sự nghiệp gì đó tất thảy đều chẳng màng! Cuối cùng chỉ vì không có được tình yêu mà trở thành hung thủ giống ba của cô ấy sao?
Haha, đúng là câu ngụy biện đặc sắc đáng cười!
Trước khi anh ta muốn định tội cô, thì hãy trả lại mười năm cho cô trước! Thiếu một ngày cũng không được!
Nhưng những lời này, bây giờ Tuyết Chi vẫn chưa thể nói. Cho dù yêu hay không yêu, A Vũ cũng là người quan trọng nhất trong lòng Vy Hiên, không ai có thể thay thế, cho dù là Liên Cẩn Hành cũng không được.
“Được rồi, đừng nghĩ mấy thứ này nữa, dọn dẹp chút đi, mình đưa cậu ra ngoài ăn cơm.”
Vy Hiên lắc đầu, vùng ra khỏi lòng cô quay trở về giường: “Không muốn.”
Tuyết Chi trừng mắt: “Vậy cậu muốn làm gì chứ?”
“Ngủ.”
Tuyết Chi giận tím mặt, bước qua kéo cô: “Cậu còn ngủ tiếp nữa sẽ phát độc trở nên ngốc nghếch đấy! Không được, mau dậy ra ngoài hít thở không khí với mình đi!”
Đã hai ngày không ăn tử tế, Vy Hiên thật sự không đấu lại được cô, bị Tuyết Chi dựng dậy, đá vào nhà vệ sinh.
Nhìn thấy bản thân trong gương, mặt không còn sắc máu, hoàn toàn suy sụp.
Ở bên ngoài Tuyết Chi gõ cửa: “Này, mau chóng tắm rửa sạch sẽ bản thân đi, đừng ép mình vào trong đích thân tắm cho cậu đấy! Chẳng phải là bị người ta oán hận thôi sao, làm sao giống như mất cả thế giới vậy! Bà cô mình đây ngày nào cũng bị người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-trong-sinh/1371985/chuong-320.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.