Sự sỡ hãi tột cùng trong lòng của Vy Hiên bị đánh thức! Cô dùng lực đẩy anh ta ra, chạy đến góc tường, cuộn tròn và trốn dưới bàn máy tính, vùi hai má vào giữa đầu gối.
Tập Lăng Vũ tiến lên hai bước, nhìn thấy bộ dạng sợ hãi hoảng loạn của cô, cước bộ đình trệ lại.
Anh ta đang làm cái gì?
Anh ta cúi đầu, nhìn thấy vài mảnh vải đang ở trong tay, giống như củ khoai lang nóng, anh ta hất đi.
Lại quay đầu đi về phía cô, cả người cô đều run rẩy, đầu như bị đè chặt, không chịu ngẩng lên, thậm chí đến hơi thở cũng gấp gáp. Anh ta không biết anh ta đã thức tỉnh cái gì, chỉ biết, anh ta đã làm tổn thương đến Vy Hiên của mình… Người phụ nữ mà anh ta xem như bảo bối.
Anh ta rũ mắt xuống, đứng nguyên tại chỗ, hung hăng tát mình hai cái.
Cái tát hung hăng, vang dội.
Tập Lăng Vũ ngẩng đầu lên, hít thở sâu mấy hơi để khống chế cơn hỗn loạn trong cơ thể, anh ta im lặng bước tới, nhặt áo choàng tắm lên, khoác lên thân thể đang lõa thể của cô.
Muốn kéo cô từ trong góc ra, nhưng cô không chịu, anh ta cắn răng, gần như là lôi cô ra ngoài.
“Xin lỗi.” Anh ta nói: “Vừa nãy tôi thật sự quá ngu ngốc rồi.”
Người vẫn đang run rẩy kia chậm rãi ngẩng đầu lên, nhìn thấy anh ta thì rơi nước mắt.
“Cô không cần tôi nữa sao?” Anh ta nhìn cô, khẽ hỏi.
Vy Hiên há to miệng, nhưng lại không phát ra tiếng nào, những góc khuất u ám được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-trong-sinh/1371984/chuong-319.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.