Nghĩ tới nghĩ lui, Vy Hiên vẫn quyết định đi hỏi người trong cuộc, không chắc anh có nghe điện thoại hay không, cho nên gửi tin nhắn qua. Nhưng rất nhanh, điện thoại đổ chuông, trên màn ảnh hiện ba chữ “Liên Cẩn Hành”, làm tim cô không khỏi giật mình, bắt máy lại có chút sợ hãi.
Cũng chỉ là ý nghĩ trong nháy mắt, cô vẫn nghe: “Tôi có quấy rầy đến anh không?” Cô hỏi.
Giọng nói trước mặt, có chút mệt mỏi, nhưng trước sau vẫn lạnh lùng, “Tôi nói cô quấy rồi tôi, thì cô sẽ không quấy rầy nữa sao?”
“…” Cái nãy cũng tính là câu trả lời? Hay là câu hỏi?
Nhưng trong đáy lòng Vy Hiên biết, anh có quyền tức giận, nói thế nào cũng là cô không từ mà biệt, đổi lại là ai cũng không vui.
“Nghe nói chị Mạn Tinh vào bệnh viện? Chị ấy thế nào? Có nghiêm trọng không?”
“Cô quan tâm cô ấy, không bằng quan tâm tôi đi.” Một câu không nặng không nhẹ, lại làm Vy Hiên cứng họng. Không cho cô thời gian phiền muộn, anh nói: “Không tốt lắm.”
Lòng Vy Hiên lập tức căng thẳng: “Chị ấy ở bệnh viện nào?”
Người đàn ông dừng lại, sau đó lạnh nhạt nói: “Tôi không cho là, bây giờ cô thích hợp để xuất hiện.”
Bất an trong lòng càng thêm mãnh liệt, cô thử dò xét hỏi: “Nếu như... Tôi kiên quyết thì sao?” Cô đã chuẩn bị xong chuyện bị cự tuyệt, cũng sẽ tiếp nhận điều đó, chỉ là trong lòng ắt sẽ không ngừng suy đoán mình chiếm bao nhiêu trách nhiệm.
Có lẽ là cũng đoán được tâm tư của cô, Liên Cẩn Hành hơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-trong-sinh/1371944/chuong-279.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.