– Thế chồng con đi lại được lâu chưa?
– Dạ cũng được ít hôm rồi ạ!
– Thế về bên đó nhà bà Liên có đối xử tốt với con không?
– Dạ, rất tốt ạ!
– Thế còn chuyện kia chồng con làm tốt chứ, cha mẹ mong cháu lắm rồi đó!
Ngọc cười nhẹ, cô quá hiểu ý tứ bà ta muốn gì nên cô cũng phối hợp nhịp nhàng:
– Dạ, vợ chồng con cũng làm chuyện đó rồi ạ, cậu hai sức khỏe tốt mẹ ạ!
– Thật hả con?
– Vâng! Mà sao mẹ lại sốt sắng thế ạ?
– À…Không, mẹ là lo chồng con mới bị tai nạn như thế, mẹ sợ ảnh hưởng tới chuyện chăn gối vợ chồng thôi!
– Không đâu ạ! Vợ chồng con rất hạnh phúc, cậu hai rất thương con ạ!
– À…ờ, thế thì tốt quá!
– Mà mẹ ơi, chị đi đâu con không thấy ạ?
– Chị con đi mua ít đồ với con Đào, chắc sắp về rồi!
– Vâng ạ!
Phạm Bách thấy vợ đi lâu chưa lên nhà thì ra ngoài tìm quanh nhưng mới đi ra tới cửa thì vừa lúc chạm mặt Nguyệt đi đâu về. Vì giữ phép lịch sự nên cậu gật đầu chào cho có lệ thì Nguyệt bị vẻ đẹp trai của cậu hớp hồn. Phải mất một hồi cô ta mới gật đầu chào lại được, nói chính xác là vì cô ta quá bất ngờ, không nghĩ sau một thời gian ngắn thế mà cậu hai đã đi lại được và còn phong độ ngút trời thế này. Tiếc nuối quá nhưng cô ta giờ này cũng chỉ có thể bắt chuyện làm thân thôi:
– Cậu hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-troi-cho/3176385/chuong-8.html