Mặc Tây Thành là em trai của Mặc Thiệu Đình, thái độ của Lâm Uyển Du đối với cậu tự nhiên cũng tốt lên nhiều, rút cổ tay ra khỏi tay Mặc Tây Thành, cô mỉm cười đáp.
- Vừa định đi, giờ không phải đang gặp một chút chuyện sao, cậu chủ nhỏ Mặc đến thật đúng lúc, cậu bây giờ là phó bộ trưởng của bộ phận thiết kế, chuyện này tìm cậu là đúng nhất.
Nói rồi chỉ vào Đường Lạc Lạc.
- Là vị cô Đường này, trộm vòng tay của tôi, tôi đang chuẩn bị đưa cô ấy cho Mặc Lan xử lý.
Mặc Tây Thành và mình quan hệ cá nhân trước giờ không tệ, Lâm Uyển Du nói xong, rất mong đợi nhìn Mặc Tây Thành, hy vọng cậu có thể chủ trì công đạo cho mình, Mặc Tây Thành luôn chỉ biết lo cho bản thân, tính cách nóng nảy, lại vừa đến nhà họ Mặc, chắc chắn muốn vội vã dựng nên uy tín của mình, chuyện này bị anh bắt gặp rồi, Đường Lạc Lạc chỉ sợ sẽ càng bị xử lí thê thảm hơn.
- Cô ấy trộm đồ?
Mặc Tây Thành nhìn Đường Lạc Lạc, chỉ thấy mặt cô trắng bệch, đứng bên cạnh Lâm Uyển Du, hơi cúi đầu nhẹ, trên lông mi còn vương lại những giọt nước mắt chưa rơi xuống, dáng vẻ đó thật là khiến người khác thương xót, lập tức trong lòng chợt rung động, thản nhiên truy hỏi.
- Còn không phải sao.
Lâm Uyển Du lắc lư chiếc vòng trên tay mình.
- Vừa nãy ở trong túi xách cô lục ra được, người trộm vật bị trộm đều có đủ, còn không chịu thừa nhận, ngay cả xin lỗi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-tre-the-than-cua-tong-tai/1763062/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.