Đường Lạc Lạc cầm khay cafe hơn 10 ly, nhanh chân bước vào phòng họp, đem từng ly cafe đưa đến trước mặt đồng nghiệp, rồi mới đi đến trước mặt Vương Bác, đặt cafe xuống:
- Phó bộ, uống cafe.
- Pha cafe thôi cũng chậm chạp.
Vương Bác bất mãn trợn mắt, mới cầm ly cafe lên, uống một ngụm to, tiếp theo, phụt một tiếng, phun hết cafe lên mặt bàn:
- Đường Lạc Lạc, cô muốn chết đúng không hả? Sao lại đắng thế này?
Không thêm đường, không đắng mới lạ đó.
Đường Lạc Lạc vừa nghĩ thế, trên mặt ra vẻ vô tội:
- Phó bộ, ông nói vậy thì... có cafe nào mà không đắng chứ? Không đắng chỉ có cacao thôi.
Dù sao cô làm gì cũng không đúng, nói gì cũng sai, thôi thì cũng không cần cẩn trọng đối phó với Vương Bác nữa, Đường Lạc Lạc quyết đinh phá vỡ nó.
Thoải mái thế nào hả dạ thế nào thì làm vậy, cafe này đắng sao? Chỉ là quà ra mắt thôi!
Quả nhiên khuôn mặt Vương Bác ngay cả thớ thịt mỡ cũng đang run, chỉ mặt Đường Lạc Lạc quát to:
- Rõ ràng là cô cố ý, đừng nghĩ là tôi không nhận ra! Vừa mới đến công ty không lâu, đã bắt đầu giở thủ đoạn! Rất tốt, nếu cô đã thích ra oai như vậy, tôi sẽ cho cô cơ hội, bữa trưa hôm nay của mọi người cô đi mua!
Nghĩa là, sau nhân viên phục vụ, bản thân lại trở thành nhân viên chạy ngoài rồi sao?
Đường Lạc Lạc cắn răng, thật sự không hiểu nổi, rốt cuộc bản thân làm gì chướng mắt Vương Bác rồi?
Đã ra cơ sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-tre-the-than-cua-tong-tai/1762986/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.