" Sợ anh sao ''
Vũ Thành yêu chiều nâng chiếc cầm Trình Vân , để khuôn mặt mỹ miều kia đối mặt với anh
Trông dáng vẻ nhút nhát này như thỏ con đáy lòng có chút phấn khích , liền muốn xông đến quật ngã sau đấy xấu xa làm thịt thỏ nhỏ
Trình Vân tinh mắt nhận ra được ánh mắt đầy suy nghĩ xấu xa của Vũ Thành , nhanh chóng thay đổi ánh mắt , mạnh mẽ đẩy anh ra , ho nhẹ , đỡ lấy cánh tay anh dìu sang ghế
Ngũ Hộ Pháp lúc này mới nhanh chóng bước vào mặc dù vẫn còn đang bị thương nhưng Từ Khanh vẫn mang cái tay bị gãy đi sang , vừa vào dứt khoát quỳ xuống trước Vũ Thành
" Lão Đại là do em thất trách ''
" Vết thương lành về bang nhận hình phạt ''
Trình Vân miệng chữ A mắt chữ O nhìn Vũ Thành không chớp mắt , bị thương như thế , còn phải về bang lĩnh phạt , Vũ Thành có phải hơi nhẫn tâm quá không , ít nhất chuyện người khác đặt bom lên xe chẳng qua là làm đằng sau lưng , kế hèn nhục kế
Làm sao biết được trên xe có bom , cho là Từ Khanh thiếu trách nhiệm trong chuyện lần này nhưng rõ ràng nếu không lần này vẫn may Từ Khanh đã khác trước rất nhiều , cứ cho lấy công chuộc tội , nhưng vẻ như đối với những chuyện có công nhưng vẫn mang tội , suy ra cuối cùng vẫn là mang tội
" Thành Thành , em thấy ....''
" Phu nhân , không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-tre-con-va-ong-trum-hac-dao/2430308/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.