Đôi mắt âm lãnh của ÂnDập Diễm nhíu lại, có chút không vui, cô không muốn về nhà với anh đến mức nhưvậy sao?
Anh cũng không biết vìsao, ngay từ khi nhìn thấy cô, thấy đôi mắt nghịch ngợm kia, sự ngây thơ trongsáng của cô thì đã động tâm. Mặt hồ đang phẳng lặng, thì có sự rung động.
Đây là lần đầu tiên, tráitim của anh đập khác thường, như sự hiện hữu của cô, đặc biệt vì anh mà tồntại. Loại tình cảm này, anh không biết làm sao, lần đầu rung động, anh càngkhông biết, phải làm thế nào để có được tình cảm của cô?
Nhưng mà, anh biết, anhmuốn cô, cũng muốn cô vĩnh viễn ở bên cạnh anh!
Dù có chuyện gì xảy ra,đều không cho cô đi!
Có suy nghĩ này, đôi mắtdịu dàng hơn, anh khẽ cười một tiếng.
"Oa cười, anh cườirồi!"
Sở Oa Oa buông cánh taycủa anh ra, như phát hiện được kỳ quan thiên nhiên mới, chỉ vào anh nhảy loạn.
Anh cười lên trông rấtđẹp trai, làm cho cô cũng phải cười.
Một chút ánh nắng chiếulên trên giường qua khe hở trên bức rèm, có thể nhìn thấy bụi bay trong ánhsáng yếu ớt.
Trên giường cô gái nhỏcũng động đậy, “Ưm” một tiếng, sau đó xoay người, tiếp tục cùng chu công, tâmsự, uống chút trà.
Nhưng mà ——
Như có người khác với cô.
"Cốc cốc! Sở tiểuthư, đã đến lúc thức dậy."
Đáng ghét, mới sáng sớm,có để cho cô ngủ hay không ? Ồn ào —— ném một cái gối ôm qua.
Nhưng mà, tiếng đập cửavẫn vang lên, không muốn cô ngủđây mà.
"Oa Oa, bây giờ nêndậy thôi."
Gì vậy? Giọng nói của bàGiang sao lại trở nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-tre-con-cua-tong-giam-doc/92507/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.