Đôi mắt tối tăm, anhkhông tin cô có cơ hội chạy thoát!
Cả Ân trạch bởi vì sự mấttích của cô mà không khí tràn ngập sự lo lắng, nhưng tất cả những điều này SởOa Oa hoàn toàn không biết.
Bây giờ, cô thoải mái nằmtrong túi ngủ, mơ đến những món ăn ngon, miếng đùi gà lớn bóng nhẫy.
Nhưng mà, không hiểu vìsao, cô nghe được giọng nói của Diễm khốn kiếp………..Hơn nữa giọng nói lại rấttức giận?
Đi đi đi!
Cô không muốn ở trong mơcũng mơ thấy anh, trước mặt cô lay động thì không nói làm gì, nhưng sao trongmơ cũng không buông tha cho cô?
Hừ! Đúng là âm hồn khôngtan ——
Đột nhiên cô lại nghethấy tiếng quát giận dữ, lần này thì hoàn toàn đánh thức cô dậy.
Cô muốn xem, đó có phảilà giọng nói của người đàn ông đẹp trai đáng ghét Diễm kia không.
Xoa xoa mắt to, lục lọitìm được đèn pin mini kia, sau đó, kéo túi ngủ ra , xoay người đứng lên.
Như mắt nai con phủ mộttầng sương, cô dụi dụi mắt, để nhìn rõ hơn. Quay đầu, cô liền nhìn thấy bónglưng lo lắng của Ân Dập Diễm.
Lo lắng? Anh lo lắng cáigì chứ?
Sở Oa Oa kéo gỗ nằmyên ở bên cạnh lên, lắc lư cái đầu nhỏ, bắt đầu tính kế.
Cô tuyệt đối không đượcđể cho anh tìm được mình, chỉ cần sống qua hôm nay, cô có thể đi ra ngoài,không bị nhốt nữa. Nhưng bây giờ cô không có lấy một đồng, nhưng vẫn còn taychân, cô có thể đi tìm việc!
Hừ, dựa vào anh cũng muốntìm được cô? Cái miệng nhỏ nhắn nâng lên đắc ý, ngẫm lại. không hề có khả năng.
Cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-tre-con-cua-tong-giam-doc/92506/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.