Bàn tay nhỏ bé bắt lấytúm lấy cái chăn, cẩn thận nói: "Không sao không sao. . . . . . Ngã sấpxuống."
Nghe vậy, Ân Dập Diễm mớibình thường lại, nhưng vẫn chưa hoàn toàn bình tĩnh.
Anh cúi người, ôm lấy SởOa Oa, nhẹ nhàng đặt lên giường, như là đặt một đứa trẻ con nghịch ngợm. Hắc. .. . . . Chính xác là búp bê.
"Em làm sao mà lạingủ ở trong này?" Hồi lâu, cô mới hỏi điều nghi vấn trong lòng mình.
"Quên rồi sao? Emnói muốn anh chuẩn bị phòng cho em."
Có lẽ, chỉ có cô, anh mớicó thể kiên nhẫn giống như thế này, để giải thích nghi vấn của cô.
Sở Oa Oa bừng tỉnh, cônhớ tới chuyện buổi chiều ngày hôm qua, hóa ra là chính mình yêu cầu . . . . ..
Đột nhiên, cô nhấc chănlên, không khí lạnh lẽo lập tức tràn vào. Cô rùng mình một cái.
Ân Dập Diễm cau mày,không vui với hành động của cô, anh chặn lại bàn tay nhỏ bé của cô đang muốn mởcửa, "Muốn đi đâu?"
"Ngày hôm qua anh cónói sẽ mua cho em một con rối gỗ." Bây giờ cô muốn xuống tầng tìm xem, anhcó thất tín hay không.
Rối gỗ mà tối hôm qua cônói với anh, anh cũng đã cho người đi mua rồi, đang ‘ nằm ’ tại trên ghế salon.
"Chờ đã, mặc quần áovào đã." Ân Dập Diễm lấy quần áo anh chuẩn bị cho cô, tự mình mặc cho cô,:Rối gỗ anh đã mua rồi.”
Sở Oa Oa vui mừng cười,không nghĩ anh giữ lời như vậy, cô phối hợp với anh, giơ tay lên, cúi đầu xuốngđể cho anh mặc quần áo. (sao giống chăm con vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-tre-con-cua-tong-giam-doc/92503/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.