Trong phòng yên tĩnhkhông có tiếng động.
Thật lâu , Oa Oa lêntiếng giảm bớt trầm mặc: "Cha mẹ, Diễm lần đầu tiên đến nhà chúng ta,không mời người ta vào ngồi một chút sao?"
"A, đúng đúngđúng!" Sở mẹ phục hồi lại tinh thần, bắt đầu theo nghi lễ."Xin mờicậu vào đây."
Rồi lại nói với Sở cha:"Lão già, vào phòng bếp chuẩn bình trà !"
Sở cha vội vàng tiếp nhậnmệnh lệnh đi.
"Ngồi đi! Đừng kháchsáo!"
Ân Dập Diễm cười mà khôngnói, ánh mắt vẫn nhìn bóng dáng của Oa Oa.
Rất nhanh , Sở cha bê tràra, ngay sau đó, lại vội vàng vào phòng bếp, cầm một đĩa hoa quả đi ra.
Sau khi đặt đồ ở trongtay xuống, một cánh tay dài vươn ra, kéo lại. Cả người Oa Oa đã ngã vào trongngực của chủ nhân cánh tay dài kia.
Sở mẹ hơi kinh ngạc,người đàn ông kia đã lớn như vậy còn thích ôm? Không thèm để ý hai ông bà nhưbọn họ?
Xì, đúng là một tên kiêungạo kiêu ngạo!
Trừ năm mươi điểm, khôngcần suy nghĩ!
"Cha nó, ngồi xuốngđi, không cần vội!" Sở mẹ khoát khoát tay với Sở cha.
Ông vui tươi hớn hở ngồixuống.
"Ừ. . . . . . Cậu," Sở mẫu nhất thời không biết nên gọi anh là cái gì.
"Con họ Ân, Ân DậpDiễm. Hai bác gọi con Dập Diễm là được rồi." Ân Dập Diễm vẫn ôm Oa Oa nhưtrước, không chút lo lắng mà trả lời.
". . . . . . Ân DậpDiễm? ! Cái gì Ân Dập Diễm?" Sở mẹ có chút kinh ngạc.
Anh mỉm cười."Là ÂnDập Diễm."
"Ông trời,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-tre-con-cua-tong-giam-doc/1877781/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.