Ngoài phòng, hai ngườiđứng bất động .
Oa Oa khó hiểu nhìn NamCung Ngạo: "Anh ấy làm sao vậy?"
Nam Cung Ngạo nhún nhúnvai, vẻ không biết. Nhưng đáy lòng lại vui vẻ, Diễm tên đàn ông lãnh ngạo này,cũng bắt đầu biết ghen tị!
"Ê , anh là bạn củaanh đấy! Sao lại không quan tâm như vậy."
"Có đôi khi, bạn bèkhông có quan trọng bằng phụ nữ."
Khuôn mặt nhỏ nhắn của côđỏ bừng, đôi mắt nai con nhìn trái nhìn phải: "Nhưng mà, dù nói thế nàoanh cũng là bạn của anh ấy, không đi xem anh ấy, còn ở đây mà nói. Đúng là đánggiận. . . . . ."
"Người đáng giậnkhông phải tôi!" Nam Cung Ngạo giơ hai tay lên đỉnh đầu, vẻ mặt vô tội."Hơn nữa, những rắc rối nên có người kết thúc, càng giúp càng rắc rốihơn."
"Nhưng mà. . . . .."
Cô thấy là kỳ lạ chỗ nào,nhưng chính cô cảm thấy hình như bỏ lỡ cái gì đó.
Nam Cung Ngạo không muốnnhiều lời, cúi đầu ăn.
Chuyện kế tiếp, hai ngườibọn họ tự giải quyết là được, tuy nhiên trong lòng vẫn có chút khổ sở.
Oa Oa tuy là không rõ hàmý trong lời nói của anh, nhưng vẫn ngoan ngoãn đi đến tìm Ân Dập Diễm.
Đi đến trước phòng tậpthể thao, vẫn chưa bước vào, chợt nghe thấy bên trong truyền đến thanh âm đứtquãng nguyền rủa, còn kèm theo thanh âm ra sức nện.
Xảy ra chuyện gì vậy?
Oa Oa đẩy cửa ra, trôngthấy Ân Dập Diễm nện vào túi. Trên trán trơn bóng có chút mồ hôi,cổ áo mở rộng, lộ ra xương quai xanh khêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-tre-con-cua-tong-giam-doc/1877768/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.