Ân Dập Diễm lạnh lùngliếc nhìn thư kí Hà, thấy đỉnh đầu anh ta dường như run lên, lúc này mới thuhồi tầm mắt.
Một lúc lâu, Ân Dập Diễmlãnh đạm mở miệng: "Thư kí Hà, đem bản thảo của bản kế hoạch vàođây."
Nói xong, anh ôm Sở Oa Oađi vào văn phòng.
Thư kí Hà bị ánh mắt củaanh ta nhìn chằm chằm đến bây giờ còn chưa có phục hồi tinh thần, mồ hôi lạnhchảy ròng ròng. Sáng sớm đã bị ánh mắt của người ta làm rét run, mặc dù khôngthoải mái, nhưng mà, anh không có biện pháp, dù sao Ân Dập Diễm cũng là của cấptrên của anh. Nếu như anh đắc tội, vậy nửa đời sau anh lấy cái gì mà ăn (kiếmsống)?
Ai, coi như xong rồi, tốtnhất là anh chăm chỉ làm việc thôi!
Nghĩ như vậy, thư kí Hàvội vàng cầm bản kế hoạch ngày hôm qua thức đến ba giờ sáng mới làm xong, gõcửa phòng làm việc của Tổng giám đốc.
"Tổng giámđốc."
"Vào đi." Giọngnói bên trong luôn luôn lạnh lùng như vậy.
Thứ kí Hà lau mồ hôi,dung bộ dạng mỉm cười nịnh nọt đi vào. Anh đem bản kế hoạch đặt ở trên mặt bàn,sau đó đứng bên cạnh giống như khúc gỗ, lẳng lặng chờ Tổng giám đốc đại nhân xửlý.
Anh đứng ở bên cạnh, conmắt thỉnh thoảng nhìn bên cạnh ÂnDập Diễm.
Vừa rồi Tổng giám đốc đạinhân dẫn cô gái nhỏ vào, đang chăm chú nhìn vào cái gì đó trong máy vi tính,không biết đang làm cái gì. Á. . . . . . Đợi chút, đang nhìn cái gì đó trongmáy vi tính? !
Trời ạ! Người nào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-tre-con-cua-tong-giam-doc/1877751/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.