Khi Cố Tây Thành đi đến quán kem, nhìn xuyên qua cửa kính thì thấy hai người đang ăn vui vẻ.
Dưới ánh đèn sáng, nụ cười của họ thật trong trẻo, không có một chút vẩn đục của trần thế.
Dường như trong thế giới của họ, tất cả mọi thứ đều tốt đẹp như vậy.
Cố Tây Thành quen với việc ngươi lừa ta gạt trên thương trường, thấy cảnh này thì đột nhiên cảm thấy nhẹ nhõm.
Lúc này, Tô Nhan Hề nhìn ra cửa phát hiện sự tồn tại của Cố Tây Thành.
Cô vội vàng vẫy tay với anh, ý bảo anh đi vào.
Nhưng Cố Tây Thành nhìn cô như vậy mà không hề nhúc nhích.
Tô Nhan Hề không nhịn được đứng lên, chạy tới phía anh.
“Cố Tây Thành, anh làm gì đứng ngoài này vậy. Tôi mua rất nhiều loại kem mời anh ăn đó!
Nói xong, cô liền kéo tay Cố Tây Thành đi vào trong quán
Cố Tây Thành không từ chối, tùy ý cô kéo, ngồi vào chỗ cô vừa ngồi.
Tô Nhan Hề cuối cùng cầm một nửa ly kem mình đang ăn ngồi bên cạnh cô bé. Cô bé đang ăn kem thì ngẩng đầu nhìn gương mặt vô cảm của Cố Tây Thành.
Đứa bé ngoan ngoãn gọi: “Chú ơi!”
Cố Tây Thành thu lại suy nghĩ, ánh mắt dừng trên gương mặt bé nhỏ của cô bé nhưng không mở miệng đáp lại.
Cô bé nghi ngờ nhìn sang Tô Nhan Hề: “Chị ơi, kem của em cho chú ăn đi.”
Nghe nói chú muốn giúp em tìm cha, em đương nhiên phải báo đáp chú thật tốt.
“Cô bé thật ngoan, em ăn đi, chị sẽ mua cái khác cho chú ăn ……”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-trao-doi-cua-tong-tai/983234/chuong-28-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.