“Hạ Cẩm Hề!” Giọng Cố Tây Thành đột nhiên từ sau lưng truyền đến.
Tô Nhan Hề ôm cô bé vội vàng xoay người, vừa hay nhìn thấy Cố Tây Thành đang đi tới.
Biểu cảm cô hơi ngơ ngẩn: “Anh ……”
“Không phải mua kem sao? Sao còn ở đây?”
Sự bất mãn của Cố đại thiếu gia đã hiện rõ trong giọng đầy chất vấn, thật ra, anh mới vừa đi đến quán kem không thấy bóng dáng người nào đó thì đã rất không vui.
“Oa hu hu, em muốn cha em ……”
Cô bé vừa được Tô Nhan Hề dỗ nín đột nhiên lại khóc lên, ánh mắt kinh sợ chăm chú nhìn Cố Tây Thành.
Tô Nhan Hề nhìn dáng vẻ đáng thương của cô bé, lập tức nói với Cố Tây Thành: “Anh không cần lớn tiếng như vậy, sẽ dọa đến con bé đó.”
Cố Tây Thành nhìn cô bé, lông mày lập tức nhăn lại.
“Con bé nhem nhuốc này là ai?
“Tôi cũng không biết con bé là ai! Cô bé lạc đừơng.”
“Hạ Cẩm Hề!” Cố Tây Thành thật muốn cạy đầu cô ra, nhìn xem bên trong cái gì: “Không quen biết, cô ôm nó làm cái gì?
Tô Nhan Hề chớp hai mắt vô tội:
“Con bé …… Con bé và cha mình lạc nhau, nhìn tội nghiệp mà.”
“Sau đó?”
“Sau đó chúng ta giúp con bé tìm cha của bé được không?
“ ……” Cố Tây Thành chán nản, bỗng xoay người.
“Nè, anh đi đâu đấy?” Tô Nhan Hề nhanh tay bắt lấy anh: “Chúng ta gặp được chuyện như vậy không thể khoanh tay đứng nhìn, lỡ con bé gặp phải kẻ lừa đảo thì làm sao?”
Cố Tây Thành đau đầu xoa huyệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-trao-doi-cua-tong-tai/983233/chuong-28-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.