Chương trước
Chương sau
Tất cả mọi người đều bỏ hết vật hỗ trợ xuống chiến đấu bằng tay không. Lần lượt mọi người lên thách đấu. Đến khi Dương Liên là người lên thách đấu cuối cùng và giành chiến thắng. Khi mọi người tưởng chừng như kết thúc thì cô lại lên tiếng.

" Theo tôi tuy mọi người không chiến thắng nhưng có thể thấy kĩ thuật cũng như năng lực của mọi người rất tốt. Như vậy đi tôi cho mọi người thêm một cơ hội để thể hiện bản lĩnh của bản thân mình. Thiên, hôm nay em làm chủ được không".

Anh chưa kịp nói thì Dương Liên xen vào mà nói lên một cách khó chịu, khinh thường.

" Tôi biết cô được công nhận là chủ mẫu nhưng đây là trận đấu giành vị trí, Lão đại phải là người có quyền quyết định làm chủ ngày hôm nay chứ. Với cả tuy cô là chủ mẫu nhưng mọi người lại chưa từng thấy năng lực của cô. Có phải cô nên chứng minh một chút không".

Dương Liên, cô ăn nói cho cẩn thận người ngồi trước mặt cô là chủ mẫu đó" Ngô Phong lạnh lùng lên tiếng cảnh cáo cô ta. Tuy nhiên cô ta vẫn không biết thân biết phận, không sợ mà nói thêm.

" Tôi có nói gì sai à. Vị trí chủ mẫu đâu phải ai cũng ngồi vào được. Nếu cô ấy có bản lĩnh thì đứng lên thách đấu trước đi chứng minh năng lực của mình với mọi người" cô ta vừa nói vừa giành ánh mắt căm ghét giành cho cô. Đáng nhẽ vị trí đó phải thuộc về cô ta, người đàn ông ngồi bên cạnh cô cũng phải là của cô ta. Cô ta mải nói và nhìn cô mà không để ý anh ngồi ở trên ghế đang toả ra đày sát khí. Khi nghe Dương Liên nói những lời bất kính với cô anh cảm thấy vô cùng khó chịu, muốn giết chết cô ta ngay lập tức. Khi anh chuẩn bị cho cô ta một bài học thì cô liền đưa tay ngăn cản anh, nhìn anh mà lắc đầu.

Sau khi trấn an anh xong cô liền ngước lên nhìn cô ta một cách lạnh lùn mà nói, khiến cho cô ta không khỏi run sợ.

Cô có quyền gì mà phán xét về tôi. Để tôi nói cho cô biết cô là người đầu tiên dám thách thức tôi đó". Khi cô nói tất cả mọi người ở đó đều run sợ bởi khí thế mà cô toả ra thật sự vô cùng giống với lão đại của họ. Đặc biệt là A Niên và Ngô Phong, họ từng nhìn thấy cô tức giận với lão đại của bang Xà Thần, xong hôm qua còn chứng kiến cô đánh nhau với Tô Ly. Họ chỉ nhìn cô cách đánh với Tô Ly là biết năng lực của cô chẳng kém gì lão đại của bọn họ cả. Dương Liên này thật là đã cảnh cáo trước rồi mà không nghe, chỉ biết làm theo ý của mình, chắc là cô ta chưa chết tâm với lão đại. Nếu để chủ mẫu biết được thì thôi xong. Nhưng mà cô ta cứ ngu ngốc như vậy, cứ thích đâm đầu vào chỗ chết thì tuỳ cô ta vậy.

" Nếu cô muốn tôi thẻ hiện bản lĩnh thì được thôi. Vậy ai lên đây đấu với tôi" khi cô nối xong thì không ai lên tiếng, không ai dám lên thách đấu.



Không ai muốn lên sao. Vậy thì tôi mời lên vậy. Trong số tất cả người vừa nãy lên thách đấu thì cô là người chiến thắng vậy thì cô lên đấu với tôi. Thế nào, được không".

" Được" cô ta đồng ý một cách vô cùng tự tin nếu không muốn nói là ngạo mạn. Cô ta không biết mình sắp phải đối mặt với cái chết càng ngày càng gần.

Khi cả hai đứng đối mặt ở trên sàn đấu, cô vẫn đứng im không có động thái gì là sẽ tấn công trước. Cô ta biết thế liền cắn riêng tức giận mà tấn công. Khi nắm của cô ta chuẩn bị tiến sát đến cô vẫn đứng bất động, chỉ khi nắm đấm đó cách cô một sải tay cô liền nhẹ nhàng đưa tay lên chặn cô ta. Còn cô ta cùng với mọi người vô cùng ngạc nhiên khi cô chặn đòn tấn công của cô ta chỉ với một tay. Tất cả mọi người từng lên thách đấu với Dương Liên đều biết lực tay của cô ta vô cùng mạnh mẽ, rất khó để chặn lại vậy mà bây giờ cô chỉ chặn nó một cách nhẹ nhàng như thế.

Khi Dương Liên còn đang ngạc nhiên thì cô lại giơ nắm đấm tấn công ta, đến lúc cô ta hồi thần lại thì không kịp nữa rồi. Lực đánh của cô vô cùng mạnh, chứng minh cho điều đó chính là khi Dương Liên hứng chịu cú đấm đó bị đẩy cách cô rất xa, vùng bụng hứng chịu trực tiếp chắc đã bị bầm tím rồi. Cô ta nghiến răng không cam chịu khi mình bị thua lại còn mất mặt như thế lại còn trước mặt anh. Dương Liên chạy đến lấy đà muốn vật cô xuống thif bị cô gạt chân túm cổ vật lộn cô ta xuống, lưng cô ta bị đạp xuống sàn đấu với một lực vô cùng mạnh. Khi cô gắng gượng ngồi dựng thì không được, chỉ có thể bất lực mà nằm ở đó mà thôi. Còn tất cả mọi người vô cùng ngạc nhiên khi chỉ cần đến hai chiêu mà Dương Liên không thể chiến đấu tiếp. Đấy là cô ta còn tấn công trước chứ nếu cô mà ra tay trước thì thật không thể tưởng tượng nổi mà.

Âu Mã Thiên nhìn thấy sự kính nể và sự sợ hãi mà mọi người dành cho cô thì không khỏi hài lòng. Cô gái của anh thực sự là tài giỏi mà. Xong khi nhìn Dương Liên đang nằm trên đất thì lạnh lùng lên tiếng.

Gọi người đưa cô ta xuống chữa sau khi chữa xong thì chiến thắng của cô ta hôm nay bị huỷ bỏ, không công nhận, sau này khi không cho phép thì sẽ không được tham gia bất kì trận thách đấu nào dành chức vị. Hãy lấy cô ta làm bài học cho chính mình. Vị trí chủ mẫu này chưa đến lượt các người người phán xét, lần sau còn để xảy ra chuyện này thì đừng trách tôi. Có biết chưa".

" Rõ" tất cả thuộc hạ cúi đầu nói. Nói thật sau nhìn Dương Liên bị như vậy có cho họ cũng dám nghĩ đến nữa. Còn Dương Liên tức giận, căm thù chỉ biết giấu trong lòng. Cô ta không ngờ anh lại vì cô mà đối xử cô ta như vậy. Cô ta không cam tâm, từ trước đến nay tâm tư cô đều dành cho anh nhưng chưa một lần nào anh để ý đến.

Lưu Tuyết Băng cô cứ đợi đó tôi sẽ dành lại Mã Thiên, tôi sẽ trả lại mọi nhục nhã ngày hôm nay cho cô.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.