" Cô ấy cũng là bác sĩ như anh. Tính cách rất hòa đồng vui vẻ, cô ấy lúc nào cũng cười rất tươi. Mấy lần anh ngỏ ý đi ăn tối nhưng cô ấy đều từ chối".
" Hừ như anh thì người ta có mà tránh xa ấy. Nói trên một khía cạnh anh và cô ấy chỉ đồng nghiệp, không thân thiết xong tự nhiên anh ra ngỏ ý mời cô ấy ăn tối". Anh cô nghe cô nói thế liền chán nản.
" Không thì anh thử điều tra xem cô ấy cần giúp đỡ về cái gì không" Âu Mã Thiên thấy mình cũng nên giúp đỡ người anh vợ này xem sao để tạo thiện cảm giữa hai người.
Lưu Hạo nghe anh nói mà mắt phát sáng như nhìn thấy vị cứu tinh.
" Cậu thấy anh nên làm thế không" Anh gật đầu chắc nịch
" Anh có thể thấy rõ kết quả bên cạnh em" vừa nói anh vừa nhìn cô. Mặc dù là ban đầu anh cứu cô cũng là vô tình nhưng dù sao cũng là giúp mà không phải sao.
Lưu Hạo nghe xong liền vui vẻ đứng dậy đi ra ngoài ngay.
" Cảm ơn cậu. Khi nào thành công anh đây báo đáp cậu".
" Anh hay nhỉ từ chuyện của chúng ta suy ra cách giúp anh ấy" Cô lườm anh nói.
" Em không đúng sao Tuyết nhi" anh mở giọng trêu cô.
" Hừ" cô không nói gì đứng dậy đi ra phòng khách. Anh thấy thế cũng đứng dậy theo sau cô.
" Mọi người con còn có việc ở tập đoàn khi nào rảnh con sẽ về thăm mọi người"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-tong-tai-lanh-lung-cua-ong-trum-hac-dao/3648559/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.