" Anh ấy thì không thân quen với anh đi nhưng chắc với tôi thì quen lắm đúng không Mạnh Hùng".
Hắn ta đến cô nhắc đến mình thì liền thu cái móng vuốt của mình vào kể cả hai tên thuộc hạ của hắn cũng vậy.
" Lâu rồi không gặp cô".Hắn e dè lên tiếng.
" Tôi cho cậu gọi lại một lần nữa". Cô lạnh lùng nói.
" Sư phụ" Hắn run lên trả lời.
Còn anh, A Niên và Ngô Phong vô cùng ngạc nhiên . Hắn ta vừa gọi cô là sư phụ sao.
" Hừ, những điều mà tôi dạy có vẻ như anh cần học lại để nhớ nhỉ".
" Không không tôi vẫn nhớ. Không biết tôi đã làm sai chuyện gì". Hắn vẫn cố chấl mà nói.
" Hừ không biết. Thế nhìn người ngồi bên cạnh tôi mà không biết mình đã gây ra chuyện gì sao. Còn ở đây giảo biện". Cô nhìn hắn ta bằng ánh mắt vô cùng tức giận.
Hắn nghe vậy thì chỉ biết câm lặng không nói lời nào.
" Nếu biết mình gây ra chuyện gì rồi thì hãy trả đồ không phải của mình cho người ta đi. Đừng để tôi nói nhiều". Cô không nhìn hắn mà nói lại cầm lấy tay anh mà sờ. Còn anh từ nãy không nói gì nhìn thấy cô nghịch tay mình thì mỉm cười thích thú.
" Tôi biết rồi" Hắn quay sang nhìn hai tên thuộc hạ. Hai tên đó biết họ cần phải gì rồi. Đúng là sư phụ của lão đại mà. Mỗi lần gặp đều cảm thấy vô cùng áp bức bởi khí thế mạnh mẽ đó.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-tong-tai-lanh-lung-cua-ong-trum-hac-dao/3648556/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.