Thái Ngưng nghe Dương Thần hỏi, lộ ra vẻ do dự trầm mặc một lát, than thở:
- Vốn là sư phụ của em nói phải gạt anh, nhưng anh hỏi, em chỉ có thể nói ra… Vương Thư kia, không thấy cô ấy.
- Không thấy?
Dương Thần ngẩn ra, trong mắt tràn đầy vẻ khó hiểu.
- Ừ.
Thái Ngưng thương cảm nói:
- Mấy ngày ngay sau khi chúng ta rời khỏi Đường Môn, đã không thấy tămhơi Vương Thư, sư phụ cũng không biết cô ấy đi đâu, dù như thế nào cũng không tìm thấy.
- Sư phụ của em tâm tình rất xấu, hơn mộttuần sau mới nói cho em biết, vẫn dặn em không nói cho anh biết, nói làanh đã giúp đỡ rất nhiều rồi, không thể để cho anh phải lo lắng nữa.
Dương Thần không nghĩ tới người phụ nữ Đường Lộ Di vẫn rất thấu tìnhđạt lý, con gái lại biến mất còn không rõ tung tích, chỉ sợ nếu là phụnữ bình thường đều sợ muốn chết, bà ta vẫn bình tình lại còn suy nghĩcho hắn.
Chỉ có điều Vương Thư biến mất, khiến Dương Thần mơhồ nghĩ tới điều gì, nhưng ngược lại không chứng cớ gì cũng không nênnói ra suy đoán.
- Chuyện này xem ra, muốn dựa vào con đường gia tộc chư hầu để tiến vào Lạc gia là khá khó khăn.
Dương Thần nhíu mày, nếu như không có một thân phận tốt để tiến vào Lạc gia, tùy ý đi tìm, chỉ sợ sẽ bị lộ rất nhanh.
Tố Tâm lúc này khuyên can:
- Cô gia người không cần quá sốt ruột, Lạc gia tuy rằng bắt tiểu thưđi, nhưng bọn họ sẽ không mặc kệ Lạc Hàng làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-tong-giam-doc-xinh-dep-cua-toi/1273657/chuong-1505.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.