- Ha ha, thích thì liền ăn nhiều 1 chút, cha sẽ cắt giúp con 1 ít. Thứ này thì phải ăn ngay, đáng tiếc không mua được nhiều.
Ninh Quang Diệu vừa thấy, cực kì hăng hái đứng lên cắt giúp cô, bất chấp mình ăn cái gì.
Lâm Nhược Khê xem bộ dạng ông ta vui mừng bận rộn như vậy, không kìm nổi lòng nói:
- Có lẽ nhiều quá không ăn hết….Ông….ông cũng ăn đi, không phải còn chưa ăn cơm tối sao?
Ninh Quang Diệu vừa nghe, kích động nhìn cô, cười ngây ngốc 1 hồi lâu mới dùng sức gật đầu 1 cái.
- À, được, cha cũng ăn.
Ninh Quang Diệu nói xong, vẫn gắp cho Lâm Nhược Khê thật nhiều nấm,rồi mới ngồi xuống tiếp tục ăn đồ ăn của mình, dường như khẩu vị tốt lên rất nhiều.
- Nhược Khê à, con vẫn thích Bạch tùng lộ, lại đây cha gắp thêm cho con 1 chút.
Ninh Quang Diệu lấy lòng nói.
Lâm Nhược Khê khôi phục lại vẻ mặt trong trẻo lạnh lùng, khẽ lắc đầu:
- Không cần, thỉnh thoảng ăn 1 lần mới thấy ngon.
Ninh Quang Diệu hình như nhớ tới chuyện gì, cười nói:
- Đúng đúng, cha thiếu chút nữa đã quên mất. Con gái bảo bối của chalà 1 trong những phụ nữ giàu có đứng đầu Hoa Hạ. Cho dù mấy chục vạn vận chuyển Bạch tùng lộ bằng đường hàng không cũng chỉ là số lẽ. Là chokhông tốt, cha chỉ muốn cho con thứ tốt, chứ không có ý gì khác….
- Ưm, tôi biết.
Bầu không khí có phần dễ chịu hơn rất nhiều, Ninh Quang Diệu rất vuivẻ, uống liền 4 chum rươu ngũ lương, sắc mặt cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-tong-giam-doc-xinh-dep-cua-toi/1273618/chuong-1466.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.