Ninh Quang Diệu lộ ra vẻ vui sướng, đầy mong đợi nhìn vào bên trong.
Không thấy vú Vương trả lời, Lâm Nhược Khê cũng hiểu ý, nhẹ nhàngxoay người đi, cô đang mặc 1 thân váy liền màu vàng nhạt, mái tóc đen,nhìn cô vừa nhẹ nhàng, thanh lịch nhưng cũng thêm phần lạnh lùng diễmlệ.
Khin nhìn thấy Ninh Quang Diệu, khoảnh khắc ấy Lâm Nhược Khê nháy mắt có chút thất thần, đứng nguyên tại chỗ.
Có lẽ là bởi vì kinh ngạc, 2 chân dường như không thể nhúc nhích, cứ dính trên mặt đất, không thể nhấc lên được.
- Nhược Khê may là con vẫn chưa ngủ, cha đột nhiên tới tìm con như vậy sẽ không làm con mất hứng chứ.
Ninh Quang Diệu ấm giọng cười hỏi.
Lâm Nhược Khê nghe thấy từ “cha”, theo bản năng thân thể khẽ run lên, mấp máy môi, phức tạp nhìn y.
- Ngài thủ tướng đêm khuya đến đây, có chuyện gì sao?
Ninh Quang Diệu xấu hổ cười nói:
- Cha vốn dĩ muốn đến đây sớm 1 chút, nhưng lại có cuộc họp với chính phủ thành phố Trung Hải, đến khuya mới xong, nghĩ ngày mai phải về YếnKinh nên khuya thế này vẫn muốn đến thăm con 1 chút.
- Người đã gặp được rồi, mời ngài trở về cho.
Lâm Nhược Khê lạnh lùng gật đầu, liền khẽ xoay người vào trong.
- Ấy
Ninh Quang Diệu nói giọng mang theo vài phần cầu xin:
- Nhược Khê cha biết con không muốn nhìn thấy cha, nhưng hôm nay chathật sự muốn tìm con nói chuyện, con có thể theo cha ra ngoài, ăn chútgì đó….Cha còn chưa ăn cơm chiều đâu, bụng đang rất đói.
Thấy Nhược Khê
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-tong-giam-doc-xinh-dep-cua-toi/1273617/chuong-1465.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.