Dương Thần líu lưỡi, chẳng trách lúc trước Lâm Nhược Khê giao Ngọc Lôi cho Tiết Minh quản lý cũng không cảm thấy do dự nhiều, cảm tình đến sau này Tiết Minh vẫn tiếp tục làm việc cho cô.
Ham muốn sự nghiệp của người phụ nữ này quả nhiên là mồi lửa khó có thể mờ nhạt, chỉ sợ mục tiêu của cô còn xa xa hơn những thứ này, thật không biết rốt cuộc là theo đuổi những thứ gì.
- Làm sao em biết rõ ràng như vậy?
Dương Thần ghen tị hỏi, hắn là người ngay bên cạnh còn không biết… Sau này cũng không thể biết được.
Đường Uyển quyến rũ nhếch mày liễu,
- Tập đoàn Ngọc Lôi nếu thành lập, chính là một trong những đối thủ cạnh tranh lớn nhất ở phía nam của tập đoàn Phong Lâm, em có thể không chú ý sao?
Dương Thần sờ sờ đầu, đúng là càng ngày càng chậm chạp, chắc không phải là không thể dùng tu vi làm cho chỉ số thông minh của mình cũng giảm đi đấy chứ.
Đột nhiên, Đường Uyển bước chân thong thả đi tới nói:
- Nghe anh nói như vậy, em lại cảm thấy chuyện ngày hôm qua có cảm giác là lạ.
- Có ý gì?
Dương Thần buồn bực.
- Em cảm thấy Lâm Nhược Khê không phải là loại… vì vấn đề tình cảm và ghen tuông mà đánh mất lý trí đi giết Tuệ Lâm, hơn nữa muốn giết cũng nên chạy tới giết em mới đúng.
Đường Uyển nghiêm trang nói.
Dương Thần cười khổ nói,
- Em lúc này còn nói đùa.
Đường Uyển giận dữ liếc hắn một cái,
- Nhìn bộ dáng khổ qua của anh, để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-tong-giam-doc-xinh-dep-cua-toi/1273517/chuong-1365.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.