Vú Vươnglà một người phụ nữ lớn tuổi, tất nhiên chắc chắn sẽ không bị chú ý mấy. Bà quay vào phòng bếp bận rộn một lúc, cũng sẽ không có người nào để ý.
Trong lúc cấp bách, sau khi Tiêu Chỉ Tình nói xong, nhanh chóng làm bộ như không có việc gì.
Vú Vương cũng là người nhanh trí. Bà lặng lẽ không lên tiếng giả vờ như nghi ngờ liếc mắt nhìn mọi người, sau đó liền lặng lẽ trở lại phòng bếp, coi như muốn pha trà đãi khách bình thường.
Trên thực tế, Tuyệt Kiếm Đạo Nhân cũng không có hứng thú để ý đến mẹ con vú Vương. Ông ta chỉ đang tập trung chú ý vào Ninh Tâm và Ninh Đức.
- Người Ninh gia thật đúng là càng lúc càng to gan. Lại công khai ở chỗ thế tục như thế, không sợ nhà khác bất mãn sao?
Tuyệt Kiếm Đạo Nhân cười lạnh nói.
- Tuyệt Kiếm, đừng tưởng rằng tu vi của ông cao hơn chúng tôi một, là có thể giả vờ tài giỏi. Gia tộc Thượng Cổ chúng tôi vốn có người sẽ đến thế tục rèn luyện. Hai anh em chúng tôi ra một chút, cũng không có gì là quá đáng cả.
Thật ra ông đừng giống với người tiền nhiệm của mình, thiền sư Thiên Âm, xuất sư chưa đánh đã chết trước. Ha ha... Sứ giả Hồng Mông không ngờ bị người trong thế tục giết chết. Đây chính là chuyện hơn trăm ngàn năm qua mới nghe lần đầu.
Ninh Tâm châm biếm nói.
Gia tộc Thượng Cổ và Hồng Mông vốn là lặng lẽ phân cao thấp. Thật ra hai bên vốn không có thiện cảm với nhau, nói móc mọi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-tong-giam-doc-xinh-dep-cua-toi/1273318/chuong-1166.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.