- Hoang Vân phản bội Hồng Mông chúng ta, chạy sang Lạc gia một trong những gia tộc xưa của, đao huyết giao kim và chùy trấn ma kim đều là bảo vật mà Lạc gia đã thưởng cho hắn, nếu không phải là Hồng Mông chúng ta phái hắn ra Chư Thiên Đảo thì hắn sẽ không tự nhiên mà lập bài vị của hắn.
Hách Trường Đỉnh hồ nghi nói:
- Nhưng vấn đề là, tại sao sau khi vẽ ra ảo ảnh không thực ấy, hắn lại gặp ngươi? Lẽ nào giữa ngươi, hắn và Lạc gia có dính dáng gì đến nhau sao?
Dương Thần nghe đến đó, thở dài một tiếng:
- Do hắn coi trọng sư phụ của ta nên tặng cho ta một lọ thuốc đan dược tốt nhất dùng để hỗ trợ việc tu hành đấy.
- Đan dược? Ngươi nói là dùng khi tu hành ư?
Hai mắt của người phụ nữ này chợt lóe sáng.
Trong lòng Dương Thần xáo động, làm sao có thể làm như nảy sinh tình vảm với con cọp mẹ này chứ, nhưng đã diễn thì vẫn tiếp tục phải diễn thôi.
- Haizzz, ngay từ đầu hắn đã cố tình tiếp cận tôi, nói hắn là người của hội Hồng Mông. Tôi một mực muốn đi tới thăm Hồng Mông, hắn nói muốn đi cũng được, nhưng nhất định phải đưa cho hắn một ít đan dược. Tôi liền nghi ngờ ngay, Hồng Mông có nhiều điều kỳ lạ như vậy, lẽ nào lại còn quan tâm tới cả chuyện đan dược đó chứ?
Dương Thần nói tới đây, cố ý dừng lại một chút, nhìn về phía sư huynh sư muội.
Hách Trường Đỉnh và Lục Hoa Đình bốn mắt nhìn nhau, trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-tong-giam-doc-xinh-dep-cua-toi/1273148/chuong-996.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.