Chương trước
Chương sau
Đến buổi chiều thì Tiêu Uẩn cũng đưa Lạc Vô Song từ Tiêu phủ về nhà, vừa vào tới nhà là cô ngay lập tức lên mạng tra lại vụ hỏa hoạn sáu năm trước.

Theo như cánh nhà báo thì số người thiệt mạng của ngôi nhà lớn đó lên đến mười ba mạng người, không chỉ vậy mà họ còn nói rằng đây không phải là tai nạn bình thường, vì dường như tất cả cửa sổ hay cửa thoát hiểm đều bị khóa trái, khi đội cứu hỏa đến thì cũng phải tốn thời gian rất lâu mới có thể dập tắt ngọn lửa hoàn toàn.

Nhưng một điều khiến cô nghi ngờ hơn chính là về một người được cho là đã mất tích cách đây sáu năm, đó chính là nữ chủ nhân của Thường gia, nghe nói rằng bà ấy đã ra ngoài lễ phật nên may mắn thoát chết, nhưng từ sau vụ hỏa hoạn thì không còn ai nhìn thấy bà ta nữa… Vậy bà ta đã đi đâu? Tại sao lại rời bỏ gia đình mình chứ… Hay chính là bà ấy là thủ phạm?

Trong khi cô đang suy nghĩ thì Tiêu Uẩn cũng đi vào, còn nhẹ nhàng choàng tay ôm lấy cô, nhỏ giọng nói:

- Vợ à, em nghĩ gì vậy?

- Em cảm thấy cái chết của Tiêu Dụ và vụ hỏa hoạn của Thường gia dường như có liên quan tới nhau.

- Em nghĩ vậy sao?

Lạc Vô Song liền gật đầu, sau đó cô còn đưa bài báo năm đó cho Tiêu Uẩn đọc. Sau khi đọc xong thì bất chợt anh lại nghĩ đến một vấn đề mà chính mình cũng thấy phi lý nữa, khi này thì anh lại nhẹ nhàng xoa xoa eo của cô, nói:

- Vợ à, tạm thời em đừng bận tâm đến nó nữa, trước mắt chắc phải em nên bận tâm đến anh sao?

Lạc Vô Song mở to mắt khó hiểu, nhìn cái vẻ mặt tập trung mà quên hết mọi thứ xung quanh của cô cũng khiến cho Tiêu Uẩn thấy tủi thân, cuối cùng anh lại phải ôm ngang hông của cô rồi đi thẳng về phòng, đột nhiên bị “xách” như “túi xách” cũng làm cho Lạc Vô Song khó hiểu, nhưng rồi sau đó anh lại đặt cô lên giường, một tay thì khóa chặt hai tay của cô, tay còn lại liền mân mê vòng eo nhỏ của cô, nói:

- Bà xã, anh không nhịn được.



Nghe đến đây thì Lạc Vô Song liền hiểu luôn, bất chợt đôi mày liền nhíu lại, còn lườm anh một cái, nói:

- Hừm, người ta chỉ có tuần trăng mật, còn anh bây giờ là gì đây? Là tháng trăng mật à?

- Đúng vậy, nếu không phải em phải đi đến học viện thì anh còn định làm năm trăng mật nữa kìa! Bà xã…

Còn chưa đợi Lạc Vô Song trả lời thì Tiêu Uẩn đã hôn xuống, sau đó là bắt đầu một màn rong ruổi trên cơ thể xinh đẹp của Lạc Vô Song. Bây giờ cô cảm thấy có chút nóng ran, nhưng rồi sau đó vẫn phải cố gắng thoát khỏi bàn tay của anh, nhẹ nhàng chạm vào lồng ngực của anh, nói:

- Tiêu Uẩn, anh càng ngày càng hư.

- Ừ, anh vì em mà hư!

Cuối cùng thì anh cũng đã được đưa hạ bộ vào bên trong vách thịt non mềm kia, một chút rồi lại một chút, nơi giao hợp gắt gao ôm chặt lấy anh, nếu như không phải sợ làm cô đau thì anh đã điên cuồng luân động rồi, chứ nếu như thế này thì anh điên mất.

Đột nhiên lúc này Lạc Vô Song lại đẩy anh nằm xuống, bản thân liền chuyển thành thế chủ động, từ từ di chuyển lên xuống, khiến cho toàn bộ hạ bộ đều được đung đưa vào sâu tận bên trong, đến đây thì cô còn mím môi, lầm bầm.

- Cái gì mà suốt ngày cứ gặp là “lên” vậy chứ. Thật là…

- Em nói gì đó?



Vừa dứt lời thì anh còn không để Lạc Vô Song nói gì liền tự mình vận động, mặc dù cô đã ở trên anh nhưng người nắm giữ tốc độ lẫn nhịp độ vẫn là anh, sau đó anh còn ôm lấy cơ thể của cô, nhẹ nhành hôn lên cổ rồi lại hôn lên vai, nói:

- Bà xã, nếu em cứ như vậy thì anh thật sự sẽ không để em đi đâu.

Lạc Vô Song cũng biết Tiêu Uẩn không nói đùa, sau đó thì cô còn choàng tay ôm lấy cổ anh, nơi hạ bộ thì chặt chẽ dính lấy nhau, còn hai bờ môi cũng như thế mà không rảnh rỗi, hôn nhau triền miên được một lúc thì cũng phải tách nhau ra, cô lại nhỏ giọng nói:

- Em… Em… Sẽ cố gắng về sớm…

Sau đó Lạc Vô Song còn tựa đầu lên vai anh, với khoảng cách này thì cô lại thì thầm vào tai của anh, nói:

- Ông xã…

Không biết là do hai chữ “ông xã” kích thích hay là do anh đã sớm bị kích thích nữa, ở trong bụng của Lạc Vô Song lại cảm thấy có chút căng trướng… Hai mắt của cô cũng vì thế mà mở to nhìn anh, bất chợt lại thấy anh gia tăng tốc độ, có lẽ cô thấy được điềm rồi nên cũng ôm chặt lấy anh.

Cuối cùng thì sau đó anh vẫn là đem hết mầm mống đưa vào bên trong cô, nhưng đó vẫn chưa phải là kết thúc. Chỉ vừa mới ra một chút là anh lại lật ngược thế cờ, đem cô đặt dưới thân rồi liên tục luân động.

Cũng không biết là hai người họ đã trải qua bao nhiêu lần, chỉ biết rằng suốt đêm hôm đó căn phòng luôn ngập tràn trong sự nóng bỏng, tiếng rên rỉ của người phụ nữ cùng với âm thanh gầm gừ của nam nhân, còn hơn hết nữa chính là âm thanh “thuần khiết” mà nơi giao hợp đang phát ra.

Đêm nay, vẫn còn dài.

#Yu~
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.