Cái giọng điệu mà Lão tướng đang dùng hoàn toàn không có chút gì gọi là hòa nhã, nhưng họ cũng không thấy được dáng vẻ thù địch… Nó giống như gì nhỉ? Giống với những người thân trong nhà nói chuyện với nhau vậy? Kì lạ… Tại sao Quân Mộ Phàm và Lạc Vô Song lại có thể là người cùng nhà chứ.
Đừng nói Phùng Dĩ Nguyên ngạc nhiên, đến Quân Chí Hàn cũng không tin rằng cha mình sẽ nói một câu trống không như vậy, nếu nhìn từ nãy đến giờ thì ai cũng biết ông ấy rất vui vẻ niềm nở, còn luôn miệng gọi “tiểu thư” hay “thiếu gia”, nhưng sao đến lượt Lạc Vô Song thì ông ấy lại như đang… Làm nũng? Đúng, chính là cái dáng vẻ làm nũng!
- Cha… Cha nói gì vậy?
- Không phải sao? Ai đời lại nấu ra món kì lạ như vậy, khó hiểu.
Nói đến đây thì Quân Mộ Phàm còn liếc nhìn cô một cái, nhưng cô hoàn toàn không phản ứng lại, chỉ lẳng lặng đứng đó và đưa đôi mắt trong trẻo nhìn về phía của ông ấy, khóe môi vẫn luôn nở một nụ cười không hề giả trân. Đương nhiên Quân Mộ Phàm cũng đâu chịu thua được, ngay lúc này thì ông ấy liền nếm thử một ít thức ăn cô mang đến, nhưng sau đó thì ông ấy lại hỏi:
- Tại sao lại chọn mì trường thọ? Mà ta thấy ở đây còn có bánh kem nữa, hôm nay là sinh của cháu sao? Vô Song.
- Không phải. Hôm nay là thọ thần của sư phụ… Hừm, nhị sư phụ của Vô Song, vốn dĩ hôm nay Vô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-toan-nang-trong-dau-chi-co-ly-hon-/3359765/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.