Thời gian trôi qua từng ngày, rời khỏi nhà họ Long đã ba ngày, Thần Bảo Nhi lại cảm giác giống như vượt qua ba năm dài đằng đẵng, trong đầu thỉnh thoảng lại hiện lên hình dáng của Long Hạo, mỗi một lần nhớ tới đều cảm thấy hết sức khó chịu.
Hiện tại, Thần Bảo Nhi đang ngồi trong phòng, thỉnh thoảng vuốt bụng một cái, sau đó nhìn ra bầu trời bên ngoài, không khỏi cúi đầu mỉm cười.
"Bé yêu, có phải con cũng nhớ tới ba ba con giống mẹ không?"
Mà Thần Bảo Nhi chẳng hề hay biết, những lời của mình đã bị cha Thần đang đứng ngoài cửa nghe được, ông đứng nguyên tại chỗ, không dám tin, hồi lâu vẫn chưa có phản ứng
Con gái đã mang thai rồi, vậy mà Long Hạo cứ để im cho nó trở về, còn không kết hôn nữa. Nghĩ tới đây, cha Thần liền vô cùng tức giận, vội xoay người, nhấc ống nghe lên, bấm số của Long Hạo.
Vẫn chờ đợi Thần Bảo Nhi tự giác gọi điện về, Long Hạo vừa thấy dãy số điện thoại của nhà cô, liền cực kỳ vui vẻ, lập tức nhận điện, đang định nói vài câu, lại nghe thấy cha Thần hẹn anh ra ngoài, rồi ngắt điện thoại.
Long Hạo nhìn màn hình di động, có chút khó hiểu song vẫn nhanh chóng đi tới chỗ hẹn.
Long Hạo vừa tới đã thấy cha Thần đứng ở đó, hình như đợi rất lâu rồi, anh vội bước đến, lễ phép hỏi: "Bác trai, bác tìm cháu có chuyện gì ạ?"
"Tại sao không chịu kết hôn? Long Hạo, có phải cậu đang đùa bỡn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-then-thung-moi-qua-day/3290619/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.