Sáng sớm, khi Long Hạo còn đang ngủ, Thần Bảo Nhi đã rời giường, vừa đi xuống lầu liền gặp phải mẹ Long đang bước tới, quan tâm hỏi thăm, cô chỉ nhàn nhạt mở miệng: "Thưa bác, con không hề mang thai ạ."
Những lời này khiến mẹ Long vốn đang ân cần hỏi han lập tức ngây người, có chút không phản ứng kịp nhìn Thần Bảo Nhi trước mặt.
"Con nói cái gì?" Rõ ràng là bà không thể chịu nổi đả kích như vậy.
"Bác à, con không có mang thai, thật xin lỗi, con đã nói dối bác." Lúc nói chuyện, Thần Bảo Nhi cúi người rất thấp.
Nhưng toàn thân mẹ Long lại cứng ngắc, không dám tin nhìn Thần Bảo Nhi ở trước mặt, giận đến run rẩy.
"Nghĩa là cô nói dối để gả vào nhà họ Long?"
Mẹ Long thật không thể tin được, vốn bà còn tưởng Thần Bảo Nhi đơn thuần thiện lương, thì ra tất cả đều là giả tạo.
"Cho nên con không lấy chồng nữa." Thần Bảo Nhi bình tĩnh nói, sau đó không hề để tâm đến vẻ mặt tức giận của mẹ Long, xoay người chậm rãi bước ra ngoài.
Ở phía sau, mẹ Long hết sức tức giận, hai tay giận đến run rẩy, nhìn một bàn đầy món ăn kia, không nhịn được đổ hết đi.
Chính mình lại bị người lừa dối như một kẻ ngốc, thật sự là quá khinh người.
Cho đến lúc ánh mặt trời chiếu sáng cả căn phòng, Long Hạo hơi dãn gân cốt một cái, muốn kéo Thần Bảo Nhi ôm vào lòng, lại phát hiện bên cạnh q,u,quý,úy không có một bóng người, hơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-then-thung-moi-qua-day/3290618/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.