- chị, chị định dọn ra ngoài sao ?
Nhược Giai nhìn thấy Thẩm Nhược Lệ kéo vali từ trên phòng xuống nên bước lại hỏi han.
- đây chẳng phải là điều mà mày mong muốn hay sao ? Tao thành toàn cho mày, cũng chúc mày có thể bách niên giai lão với hắn.
Nhược Giai còn chưa thực hiện được những gì mà mình đã học từ Ly Na thì Thẩm Nhược Lệ đã chịu rút lui trước.
Đây là điều nằm ngoài dự liệu, cũng là điều bất ngờ.
- chị rời khỏi đây rồi thì sẽ đi đâu ? Em muốn tìm chị thì phải đến đâu tìm.
Nhược Giai chẳng phải nên vui mừng vì tống cổ được ôn thần sao.
Nhưng biểu hiện của cô bây giờ là đang có vẻ không được vui.
- thế nào ? Giả vờ nhân từ, rộng lượng cho ai xem ?Mày đừng có nghĩ mày làm như vậy thì tao sẽ có thể bỏ qua cho việc mày đã lên giường với người đàn ông của tao. Mọi chuyện chỉ mới bắt đầu mà thôi, mày đợi mà xem !
Thẩm Nhược Lệ nhếch mép nở một nụ cười của kẻ chiến thắng.
- trước kia chị đối xử tệ bạc với tôi thế nào, tôi cũng đều bỏ qua, không tính toán với chị. Nhưng bây giờ thì sẽ không ! Chị mà dám làm hại đến con của tôi và tôi thì chị chuẩn bị đi.
Thẩm Nhược Lệ cười to một cách khinh bỉ.
Đưa ngón tay chỉ vào mặt của Nhược Giai.
- dựa vào mày sao ? Trước kia tao có thể đạp trên đầu mày thì bây giờ cũng sẽ như thế. Mày vĩnh viễn là kẻ quỳ dưới chân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-thay-the-cua-so-thieu/833571/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.