Ngày tháng yên bình của Nhược Giai bắt đầu từ lúc cô bước vào cánh cửa của Sở gia lần nữa thì đã kết thúc.
Sóng gió chính là khởi đầu mới của cô hiện tại.
Cô phải đủ mạnh mẽ mới có thể bảo vệ được bản thân và đủ tàn nhẫn để bảo vệ đứa con trong bụng của mình.
Đó là những gì Ly Na đã từng nói với cô.
Cô bây giờ không chỉ có một mình nữa, cô còn có con của mình. Cô không bảo vệ nó thì chẳng có ai có thể bảo vệ được nó.
- chào buổi sáng !
Thẩm Nhược Lệ là người xuống muộn nhất.
Cô ta chỉ đưa ánh mắt của mình về phía Sở Dịch mà chào hỏi.
Còn Nhược Giai chỉ được xem như không khí.
- chị, chào buổi sáng !
Nhược Giai không có bất kỳ thái độ nào khác ngoài việc vui vẻ mỉm cười chào hỏi Thẩm Nhược Lệ.
Thẩm Nhược Lệ chẳng thèm ngó ngàng, kéo ghế ngồi xuống.
- em gái, chỗ em đang ngồi là của chị. Lần sau đừng quên đấy !
Thẩm Nhược Lệ nhìn thấy Nhược Giai ngồi ngay chiếc ghế bên tay phải của Sở Dịch.
Thẩm Nhược Lệ vừa bước xuống đã chú ý điểm này, trong lòng đã không vui nhưng vẫn cố gắng tỏ vẻ bản thân độ lượng.
- xin lỗi, em không biết. Chỗ này trả lại cho chị.
Nhược Giai đứng dậy định rời khỏi chỗ thì bị Sở Dịch kéo tay giữ lại.
- ngồi xuống đi ! Tiếp tục dùng bữa sáng.
Thẩm Nhược Lệ nhìn thấy hành động này của Sở Dịch vô cùng nổi giận, lập tức đứng dậy.
- em no rồi, không ăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-thay-the-cua-so-thieu/833570/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.