Tống Thần Vũ nghe vậy sắc mặt sa sầm, ra lệnh: “Tìm cho ra người.”
“Sao vậy?” Người trước mặt hỏi.
Tống Thần Vũ lại thờ ơ nói: “Không có gì, cậu nói đi.”
Người đàn ông có chút nghi hoặc nhưng cũng không nghĩ nhiều mà bắt đầu báo cáo: “Như suy đoán, dữ liệu bên cơ sở A bị đánh tráo một phần.”
“Ai làm?” Tống Thần Vũ thần sắc không đổi hỏi.
“Một nhân viên phòng kỹ thuật làm cho Tống Gia được năm năm, hắn nói vì thiếu tiền chữa bệnh cho mẹ nên đã bị Trương Hải Nam mua chuộc, làm ra loại chuyện này.”
“Tốt lắm, xử lý theo lệ thường.” Tống Thần Vũ cũng không hỏi ngọn nguồn.
Hoàng Khang có chút nghi ngờ hỏi: “Cậu làm sao thế? Cứ giải quyết nhẹ nhàng vậy à?”
Đột nhiên Tống Thần Vũ đứng dậy nói: “Tôi có việc phải ra ngoài, cậu chăm nom công ty giúp tôi.”
“Ây da, có chuyện gì lại khiến tổng giám đốc rời bỏ vị trí giữa chừng như vậy, cậu nói nghe chút đi.” Hoàng Khang tò mò, lại nhận được cái lườm nguýt của đối phương thế nhưng cũng không sợ hãi như những người kia, mà chỉ cười cười.
Tống Thần Vũ căn bản không quan tâm đến bọn họ, cứ thế rời đi.
Hoàng Khang nhìn bóng dáng kia chặc lưỡi: “Rốt cuộc là có chuyện gì nhỉ?”
Người đàn ông ngồi ở salon nãy giờ không lên tiếng lại đứng dậy nói: “Tôi cũng đi đây.”
Hoàng Khang không quan tâm người này chỉ tò mò Tống Thần Vũ vội vàng chuyện gì.
Mà lúc này ở con hẻm cụt nào đó Đỗ Lan Hương thành công đuổi kịp tên cướp, hai người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-thay-doi-cua-thieu-gia-soi-trang/834842/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.