“Con gái cô làm xấu mặt nhà họ Trịnh cô phải thay mặt con gái xin lỗi chứ sao, mà tôi lại là nữ chủ nhân của căn nhà này, cô quỳ trước mặt tôi là điều đương nhiên.” Bà Tuyền thản nhiên nói.
Bà Bích nghe vậy đôi mắt rủ xuống nói: “Xin lỗi, tôi không quỳ được, con tôi làm sai nhưng cũng không phải sai với phu nhân.”
“Được lắm, cô không quỳ chứ gì, người tới, bắt cô ta quỳ cho tôi, còn nữa phải quỳ hết một buổi.” Bà Tuyền ra lệnh.
Người hầu nghe vậy đi đến làm theo yêu cầu của bà ta, nói thế nào trong căn biệt thự này lời của bà ta là lớn nhất.
Bà Bích bị người ép quỳ, có dãy dụa cũng không được, bà đỏ mắt nhìn bà Bích nói: “Bà đừng có ép người quá đáng như vậy.”
“Tôi cứ ép cô đấy thì thế nào? Ai làm gì được tôi, nhỏ mà đòi sĩ à, cho chết.” Bà Tuyền vênh mặt nói, trong lòng vô cùng vui sướng.
Bà Bích không thể phản kháng chỉ có ngậm ngùi chết lặng, quỳ trên sàn nhà lặng băng.
Nửa đêm, biệt thự Hoa Sơn Trà.
Cả căn biệt thự chìm đắm trong màn đêm, ai nấy đã yên lặng đi vào giấc ngủ say, trong một căn phòng nào đó lại có người làm chuyện lén lút.
“Ông chủ, Trịnh Lan Hương không đơn giản, Tống Thần Vũ đang nghi ngờ cô ta là người của chúng ta, có cần tôi trừ khử người không?” Giọng nói của người đàn ông trung niên vang lên, vô cùng nhỏ nhẹ.
“Chỉ là một người phụ nữ, nếu Tống Thần Vũ nghi ngờ thì thêm chút muối cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-thay-doi-cua-thieu-gia-soi-trang/834841/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.