Chẳng cầu mong ở bên em , chỉ mong em hạnh phúc ...
°°°°°°
"Tình yêu đã lấy đi thứ gì của tôi
Không mất mát lại càng hụt hững
Tình yêu không thể làm tôi tổn thương
Là phúc hay là họa
Tôi không có dũng khí phạm sai lầm
Nên mới để lỡ tất cả ... "
Tiếng nhạc u buồn và thê lương . Phó Tử Hiên cùng bố mình dùng cơm tối tại nhà hàng Pháp , ngồi trên cao nhìn xuống cảnh phồn thịnh của thành phố hòa với những dòng nhạc bi thương .
Phó Luật vừa ăn vừa nói :" Mắt của con Ngôn Ngôn còn chưa biết chuyện , không định nói sao ? "
Phó Tử Hiên lắc đầu , bàn tay mò tới ly rượu trên bàn . Thấy anh không nói gì , ông liền nói tiếp .
" Con bé nói tết nguyên đán sẽ về , bố định chia 15% cổ phận cho Ngôn Ngôn . Bởi vì năm sau nó và Vũ Kình sẽ đính hôn . "
Bàn tay anh khựng lại , trong lòng không rõ cảm xúc :" Con no rồi , về thôi . "
Nhìn bóng lưng của con trai mình mà lòng ông xót xa . Ông biết chứ , ông biết Tử Hiên thích Ngôn Ngôn . Tuy Ngôn Ngôn chỉ là con nuôi nhưng chung sống mười mấy năm qua , nó không khác gì là con gái ruột của ông . Có người bố nào có thể chấp nhận hai người con của mình yêu nhau ? Từ con gái trở thành con dâu ? Ông không tài nào chấp nhận được !
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-thanh-mai-truc-ma-cua-cau-chu-phuc-hac/2968480/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.